[EDIT] MỘT BETA THANH DANH HỖN ĐỘN - QJF - Chương 21
Tuy[ rằng[ về[ lý[ trí[ hắn[ biết[ mọi[ chuyện[ là[ bất[ đắc[ dĩ,
nhưng[ Cố[
Triết[ vẫn[
cảm[ thấy[
bản[ thân[
mình[ cực[
kỳ[ đê[
tiện!
Hắn[ đã[ có[ hôn[ ước, lại[ không[ thể[ từ[ bỏ[ tình[ cảm[ với[ Ariel, hành[ động[ giấu[ giếm[ này[ giống[ như[ là[ đang[ phản[ bội[ đối[ phương. Chuyện[ Ariel[ chính[ là[ huân[ tước[ Field[ tuy[ rằng[ khiến[ hắn[ kinh[ ngạc[ vô[ cùng, nhưng[ ý[ nghĩ[ đầu[ tiên[ nảy[ lên[ trong[ lòng[ hoàn[ toàn[ không[ phải[ sự[ tức[ giận[ khi[ bị[ giấu[ giếm, mà[ là[ cảm[ thấy[ một[ niềm[ may[ mắn[ nhỏ[ nhoi.
May[ mắn[ là[ hắn[ không[ phản[ bội[ Ariel, cũng[ không[ khiến[ y[ phải[ đau[ lòng[ trong[ tương[ lai. Chướng[ ngại[ vật[ trong[ hôn[ ước[ này[ đã[ được[ giải[ quyết[ một[ cách[ dễ[ dàng, và[ trở[ thành[ một[ sợi[ dây[ ràng[ buộc[ hai[ người[ họ[ thêm[ chặt[ chẽ.
Hắn[ vốn[ nên[ cảm[ thấy[ nhẹ[ nhàng, nếu[ không[ biết[ chính[ mình[ đang[ mang[ thai.
Vậy[ mà[ hắn[ lại[ đang[ mang[ thai[ của[ tên[ tội[ phạm[ hiếp[ dâm[ kia.
Đương[ lúc[ ở[ cùng[ người[ yêu[ nùng[ tình[ mật[ ý, trong[ bụng[ lại[ mang[ một[ đứa[ con[ hoang? Ý[ nghĩ[ này[ khiến[ người[ có[ tư[ tưởng[ bảo[ thủ[ như[ Cố[ Triết[ khó[ có[ thể[ tiếp[ thu, có[ những[ khoảnh[ khắc, hắn[ thậm[ chí[ cảm[ thấy[ máu[ đang[ chảy[ trong[ khoang[ bụng[ mình[ đều[ dơ[ bẩn.
Chuyện[ này[ thật[ quá[ hoang[ đường! Cảm[ giác[ ghê[ tởm[ bản[ thân[ cứ[ cuồn[ cuộn[ dâng[ lên[ trong[ hắn, nhưng[ rồi[ lại[ bị[ hắn[ cố[ gắng[ kìm[ nén[ xuống.
Hắn[ tự[ nhủ[ rằng[ chuyện[ này[ không[ phải[ lỗi[ của[ hắn, cũng[ không[ phải[ điều[ hắn[ có[ thể[ kiểm[ soát, nhưng[ hắn[ không[ dám[ nhìn[ Ariel.
Bản[ thân[ hắn[ nhơ[ bẩn[ như[ vậy, đứng[ cạnh[ Ariel[ chẳng[ khác[ nào[ làm[ vấy[ bẩn[ y, thế[ nhưng[ hắn[ lại[ không[ muốn[ rời[ xa[ Ariel. Hắn[ thật[ ích[ kỷ[ và[ hèn[ hạ.
Là[ một[ Beta[ nam, Cố[ Triết[ không[ hề[ đa[ sầu[ đa[ cảm[ như[ con[ gái[ hay[ Omega, nên[ hắn[ không[ có[ chút[ tình[ cảm[ nào[ với[ bào[ thai[ chưa[ thành[ hình[ trong[ bụng. Phôi[ thai[ bé[ nhỏ[ ấy[ giống[ như[ một[ vết[ nhơ[ khó[ gột[ rửa, từng[ giây[ từng[ phút[ nhắc[ nhở[ hắn[ về[ những[ chuyện[ ô[ uế[ đã[ qua.
Cố[ Triết[ không[ hề[ có[ ý[ định[ muốn[ sinh[ nó[ ra. Một[ đứa[ trẻ[ chào[ đời[ từ[ trận[ cưỡng[ hiếp[ sẽ[ không[ được[ bất[ cứ[ ai[ đón[ chờ, cũng[ không[ thể[ có[ được[ tình[ yêu[ của[ hắn, nếu[ phải[ lớn[ lên[ như[ vậy, một[ mình[ hắn[ đã[ nếm[ đủ[ đắng[ cay[ rồi.
Không[ cần[ phải[ tiếp[ tục[ kéo[ dài[ sai[ lầm[ này. May[ mắn[ thay[ giờ[ hắn[ mới[ có[ thai[ được[ hơn[ một[ tháng, chỉ[ cần[ trở[ lại[ Tinh[ Hệ[ Trung[ Ương[ nơi[ khoa[ học[ kỹ[ thuật[ phát[ triển[ là[ có[ thể[ hoàn[ toàn[ bóp[ chết[ phôi[ thai.
Ariel[ vẫn[ hồn[ nhiên[ chẳng[ hay[ biết[ những[ toan[ tính[ trong[ lòng[ Cố[ Triết, chỉ[ dịu[ dàng[ an[ ủi: "Đừng[ nghĩ[ nhiều[ nữa, A[ Triết."
Có[ Đoạn[ Kỳ[ Sâm[ ở[ đây, y[ không[ tiện[ nói[ nhiều, bèn[ chuyển[ chủ[ đề: "Tôi[ vừa[ nhờ[ Mephisto[ gửi[ tín[ hiệu[ cầu[ cứu[ qua[ mạng[ AI[ nội[ bộ[ của[ các[ cơ[ giáp[ thuộc[ Bộ Sưu Tập Thiên[ Thần, hiện[ tại[ đã[ có[ thích[ xứng[ giả[ của[ Asmodeus[ và[ Metatron[ nhận[ được[ tín[ hiệu. Metatron[ thì[ không[ rõ[ tung[ tích, còn[ Asmodeus[ đang[ ở[ tinh[ hệ[ Olivia, cha[ tôi[ thấy[ tin[ tức[ chắc[ chắn[ sẽ[ phái[ người[ đến[ tiếp[ viện."
Olivia[ là[ nơi[ Công[ tước[ Field[ đóng[ quân, Asmodeus[ là[ cơ[ giáp[ hộ[ thân[ của[ hắn, tin[ tức[ này[ khiến[ họ[ phần[ nào[ an[ tâm[ hơn.
"Metatron[ cũng[ có[ thích[ xứng[ giả[ sao?" Đoạn[ Kỳ[ Sâm[ thắc[ mắc.
"Luôn[ luôn[ có, chỉ[ là[ không[ được[ công[ khai[ thôi." Ariel[ nhìn[ Đoạn[ Kỳ[ Sâm, như[ đang[ suy[ tư[ điều[ gì[ đó, "Nếu[ có[ cơ[ hội, chắc[ cậu[ sẽ[ gặp[ được[ người[ ấy."
"Cần[ bao[ lâu[ nữa?" Cố[ Triết[ lúc[ này[ chỉ[ muốn[ nhanh[ chóng[ trở[ về[ Tinh Hệ Trung[ Ương.
"Việc[ gửi[ tín[ hiệu[ cầu[ cứu[ có[ lẽ[ mất[ khoảng[ một[ ngày, chi[ tiết[ cụ[ thể[ thì[ phải[ hỏi[ Mephisto."
Cố[ Triết[ bức[ bối[ muốn[ tìm[ việc[ gì[ đó[ để[ giải[ tỏa[ nỗi[ phiền[ muộn[ đang[ chất[ chứa[ trong[ lòng, hắn[ liền[ mở[ màn[ hình[ điều[ khiển[ của[ Mephisto, tập[ trung[ vào[ bản[ đồ[ tín[ hiệu[ của[ nó.
Cơ[ giáp[ sinh[ học[ thuộc[ Bộ Sưu Tập Thiên[ Thần[ là[ sản[ phẩm[ tinh[ hoa[ khoa[ học[ kỹ[ thuật[ của[ đế[ quốc, trình[ tự[ điều[ khiển[ nội[ bộ[ tuy[ hoàn[ mỹ[ nhưng[ cũng[ vô[ cùng[ phức[ tạp. Cố[ Triết[ nhìn[ vào[ những[ dòng[ số[ liệu[ như[ chữ[ trời[ với[ người[ thường[ kia, lông[ mày[ nhíu[ chặt, đã[ lâu[ rồi[ hắn[ mới[ gặp[ phải[ thứ[ gì[ hóc[ búa[ đến[ vậy.
Hít[ sâu[ một[ hơi, hắn[ bắt[ đầu[ bắt[ tay[ vào[ tinh[ chỉnh[ lại. Ariel[ biết[ tâm[ trạng[ Cố[ Triết[ đang[ không[ tốt[ nên[ không[ quấy[ rầy[ hắn[ nữa, nhắm[ mắt[ nghỉ[ ngơi.
Ba[ người[ im[ lặng, sắc[ trời[ bên[ ngoài[ dần[ tối, chỉ[ có[ thể[ dựa[ vào[ đồng[ hồ[ điện[ tử[ trong[ Mephisto[ để[ xác[ định[ thời[ gian.
Cố[ Triết[ thử[ rất[ nhiều[ lần, cuối[ cùng[ chỉ[ rút[ ngắn[ được[ hai[ mươi[ phút, sau[ đó[ hắn[ bắt[ đầu[ tìm[ hiểu[ các[ chức[ năng[ khác[ của[ Mephisto.
Một[ khi[ đã[ tập[ trung[ vào[ chuyên[ môn, hắn[ hoàn[ toàn[ đắm[ chìm[ vào[ đó. Ngoài[ thời[ gian[ ngủ, dường[ như[ lúc[ nào[ hắn[ cũng[ đang[ nghiên[ cứu[ trình[ tự[ của[ Mephisto. Vài[ lần[ Mephisto[ lên[ tiếng, nhưng[ rồi[ nhanh[ chóng[ bị[ khóa[ mõm[ vì[ tội[ ồn[ ào.
Cuối[ cùng, Cố[ Triết[ cũng[ thiết[ kế[ được[ một[ lệnh[ để[ tắt[ tiếng[ Mephisto, vô[ cùng[ có ích, Ariel[ có[ thể[ dùng[ lúc[ nào cũng được.
Đêm[ hôm[ sau, cơn[ bão[ vũ[ trụ[ dị[ thường[ bắt[ đầu[ yếu[ dần. Dựa[ vào[ hình[ ảnh[ do[ các[ robot[ nano[ thăm[ dò[ gửi[ về, Cố[ Triết[ phân[ tích[ và[ đưa[ ra[ kết[ luận: "Cơn[ bão[ này[ là[ do[ con[ người[ tạo[ ra, mục[ tiêu[ chính[ là[ BZ9927."
Ariel[ và[ Đoạn[ Kỳ[ Sâm[ đều[ chấn[ động. Cố[ Triết[ chiếu[ kết[ quả[ phân[ tích[ lên[ không[ trung, đó[ là[ một[ bản[ đồ[ sao. Hắn[ chỉ[ vào[ một[ số[ tinh[ vân, dùng[ thuật[ ngữ[ chuyên[ ngành[ giải[ thích[ một[ cách[ dễ[ hiểu. Tuy[ hai[ người[ kia[ nghe[ có[ chỗ[ hiểu[ chỗ[ không, nhưng[ Cố[ Triết[ vẫn[ tóm[ gọn[ lại: "Có[ kẻ[ đã[ dùng[ vũ[ khí[ hạng[ nặng[ tác[ động[ vào[ từ[ trường, thay[ đổi[ quỹ[ đạo[ của[ cơn[ bão[ vũ[ trụ[ này, buộc[ nó[ đi[ qua[ BZ9927, tạo[ ra[ tình[ huống[ hiện[ tại. Đây[ rõ[ ràng[ là[ hành[ động[ có[ chủ[ đích..."
Cố[ Triết[ và[ Đoạn[ Kỳ[ Sâm[ đồng[ thời[ nhìn[ về[ phía[ Ariel. Trong[ lòng[ Ariel[ đã[ sớm[ có[ suy[ đoán, chỉ[ đành[ thở[ dài: "Chuyện[ này[ cứ[ cách[ một[ thời[ gian[ lại[ xảy[ ra[ một[ lần, tôi[ đảm[ bảo[ cứu[ viện[ sẽ[ đến[ sớm[ thôi."
Họ[ không[ nói[ rõ[ ra, nhưng[ ai[ cũng[ hiểu[ đây[ là[ một[ vụ[ ám[ sát[ nhắm[ vào[ Ariel. Còn[ kẻ[ đứng[ sau[ giật[ dây[ là[ ai, chỉ[ cần[ nghĩ[ đến[ người[ có[ quyền[ sử[ dụng[ vũ[ khí[ cấp[ độ[ này[ trong[ toàn[ đế[ quốc, lại[ có[ địch[ ý[ với[ Ariel[ đến[ như[ thế, đáp[ án[ đã[ quá[ rõ[ ràng.
Họ[ dùng[ dịch[ dinh[ dưỡng[ đơn[ giản[ để[ duy[ trì[ sự[ sống, ba[ ngày[ sau, trên[ giao[ diện[ của[ Mephisto[ xuất[ hiện[ tin[ tức, đó[ là[ tín[ hiệu[ của[ Asmodeus.
Ariel[ có[ hơi[ kinh[ ngạc, y[ mở[ lại[ giọng[ nói[ của[ Mephisto[ để[ nó[ tiếp[ nhận[ thông[ tin[ từ[ Asmodeus.
Bất[ kỳ[ cơ[ giáp[ nào[ trong[ Bộ Sưu Tập Thiên[ Thần[ đều[ có[ thể[ nói[ chuyện[ trực[ tiếp[ thông[ qua[ mạng[ nội[ bộ[ của[ chúng.
Mephisto[ bị[ cấm[ ngôn[ lâu[ như[ vậy, trong[ lòng[ vô[ cùng[ bất[ mãn, ban[ đầu[ còn[ giận[ dỗi[ không[ chịu hợp[ tác, Ariel[ phải[ dỗ[ dành[ một[ lúc[ lâu[ nó[ mới[ chịu[ nhận[ tín[ hiệu[ của[ Asmodeus.
Asmodeus[ không[ gửi[ tin[ nhắn[ thoại[ mà[ trực[ tiếp[ truyền[ đến[ một[ bản[ đồ[ sao, trên[ đó[ đánh[ dấu[ đường[ thoát[ khỏi[ bão[ vũ[ trụ[ và[ điểm[ tập[ kết[ cuối[ cùng.
Con[ đường[ đó[ vô[ cùng[ hiểm[ trở, đòi[ hỏi[ kỹ[ năng[ điều[ khiển[ cực[ tốt. Nếu[ họ[ trực[ tiếp[ tránh[ bão, tuy[ mất[ nhiều[ thời[ gian[ hơn[ nhưng[ sẽ[ an[ toàn[ hơn.
Thế[ nhưng[ Asmodeus[ vẫn[ gửi[ đến[ tuyến[ đường[ đó.
Ariel[ cong[ môi, khởi[ động[ chân[ tay, sau[ đó[ ngồi[ vào[ đài[ điều[ khiển. Vẻ[ mặt[ chán[ chường[ mấy[ ngày[ qua[ biến[ mất, thay[ vào[ đó[ là[ ánh[ mắt[ sáng[ ngời, sắc[ bén[ như[ một[ thanh[ kiếm[ vừa[ được[ rút[ khỏi[ vỏ, hoàn[ toàn[ không[ còn[ dáng[ vẻ[ ôn[ hòa[ thường[ thấy[ ở[ trường[ đại[ học: "Mephisto, quy[ hoạch[ tuyến[ đường."
Đoạn[ Kỳ[ Sâm[ rất[ quen[ thuộc[ với[ trạng[ thái[ này, đó[ là[ sự[ tự[ tin[ tỏa[ ra[ từ[ một[ người[ điều[ khiển[ cơ[ giáp[ xuất[ sắc[ khi[ đối[ mặt[ với[ thử[ thách, khiến[ máu[ nóng[ trong[ người[ cũng[ sôi[ sục.
"Đương[ nhiên[ rồi, chủ[ nhân[ của[ ta." Mephisto[ vui[ vẻ[ đáp, "Nằm[ ì[ một[ chỗ[ lâu[ như[ vậy, cả[ người[ ta[ sắp[ rỉ[ sét[ rồi! Thật[ nhớ[ những[ ngày[ tháng[ cùng[ ngài[ tàn[ sát[ dị[ thú[ nơi[ biên[ cảnh!"
"Bớt[ nói[ nhảm." Ariel[ ngắt[ lời[ nó, "Lần[ này[ còn[ thú[ vị[ hơn[ đám[ dị[ thú[ nhiều, chúng[ ta[ đã[ vượt[ qua[ bão[ vũ[ trụ[ bao[ nhiêu[ lần[ rồi?"
"Ba[ lần, mỗi[ lần[ đều[ vô cùng[ đáng[ nhớ."
Cơn[ bão[ vũ[ trụ[ đã[ đổi[ hướng,
những[ khối[
thiên[ thạch[
bắn[ xuống[
mặt[ đất[
không[ còn[
dày[ đặc[
như[ trước, Ariel[
điều[ khiển[
Mephisto[ lướt[
nhẹ[ lên[
không[ trung.
Đối[ với[ những[ người[ điều[ khiển, Mephisto, hay[ nói[ rộng[ ra[ là[ toàn[ bộ[ cơ[ giáp[ sinh[ học[ thuộc[ Bộ Sưu Tập Thiên[ Thần, đều[ là[ những[ cỗ[ máy[ trong[ truyền[ thuyết. Ánh[ mắt[ Đoạn[ Kỳ[ Sâm[ gần[ như[ dán[ chặt[ vào[ từng[ thao[ tác[ của[ Ariel[ và[ từng[ cử[ động[ của[ Mephisto.
Mephisto[ dừng[ lại[ giữa[ không[ trung, dưới[ bầu[ trời[ xám[ xịt[ đáng[ sợ[ do[ bão[ vũ[ trụ[ tạo[ ra, sắc[ tím[ đậm[ khiến[ nó[ trông[ như[ một[ ác[ ma[ thực[ sự[ giữa[ địa[ ngục.
Nó[ giơ[ cánh[ tay[ lên, bắn[ một[ quả[ pháo[ sáng[ vào[ không[ trung. Ánh[ sáng[ tím[ chói[ mắt[ lập[ tức[ chiếu[ sáng[ một[ vùng[ trời[ rộng[ lớn, tựa[ như[ cảnh[ tượng[ ngày[ tận[ thế, vừa[ kỳ[ dị[ vừa[ bất[ thường. Thực[ chất, đó[ là[ tín[ hiệu[ báo[ hiệu[ cứu[ viện[ đang[ đến.
"A[ Triết, anh[ có[ thể[ gửi[ thông[ báo[ cứu[ viện[ cho[ từng[ sinh[ viên[ được[ không?"
"Được." Cố[ Triết[ đồng[ bộ[ hóa[ chức[ năng[ liên[ lạc[ trên[ bảng[ nhiệm[ vụ[ với[ Mephisto, "Nhưng[ tên[ tài[ khoản[ hiển[ thị[ sẽ[ là[ 'Mephisto'."
"Không[ sao." Ariel[ nói, "Chuyện[ sớm[ muộn[ gì[ cũng[ lộ[ ra."
Cố[ Triết[ làm[ theo[ lời[ Ariel, phát[ tín[ hiệu[ báo[ tin. Ariel[ chỉ[ vào[ hai[ khoang[ an[ toàn[ dự[ phòng[ đơn[ giản[ phía[ sau[ khoang[ điều[ khiển: "Vào[ đó[ đi, giữ[ chặt[ vào."
Sau[ khi[ chuẩn[ bị[ xong[ mọi[ thứ, Mephisto[ xé[ toạc[ không[ khí, lao[ thẳng[ vào[ cơn[ bão[ vũ[ trụ[ với[ những[ khối[ thiên[ thạch[ dày[ đặc[ đang[ lao[ xuống!
Ariel[ đã[ che[ giấu[ tài[ năng[ quá[ lâu, mãi[ không[ có[ cơ[ hội[ triệu[ hồi[ Mephisto, giờ[ đây[ cuối[ cùng[ cũng[ có[ thể[ tự[ do[ hành[ động, y[ phấn[ khích[ tột[ độ, sự[ tập[ trung[ cũng[ tăng[ vọt.
Thiên[ thạch[ bay[ với[ tốc[ độ[ cực[ nhanh, quỹ[ đạo[ lại[ khó[ nắm[ bắt, đôi[ khi[ còn[ xuất[ hiện[ ảo[ ảnh[ đánh[ lừa[ thị[ giác. Chỉ[ có[ cơ[ giáp[ cấp[ thần[ như[ Mephisto[ mới[ có[ thể[ vừa[ hoạt[ động[ với[ cường[ độ[ cao[ như[ vậy[ vừa[ cho[ phép[ AI[ quy[ hoạch[ đường[ bay.
Ariel[ hoàn[ toàn[ xứng[ đáng[ là[ thích[ xứng[ giả[ của[ Mephisto, với[ khả[ năng[ quan[ sát[ xuất[ sắc, thao[ tác[ chính[ xác[ và[ trực[ giác[ vượt[ trội.
Các[ nghiên[ cứu[ thực[ nghiệm[ đã[ xác[ nhận[ rằng, với[ những[ người[ sở[ hữu[ gen[ vượt[ cấp[ A, giác[ quan[ thứ[ sáu[ của[ họ[ sẽ[ được[ tăng[ cường. Chỉ[ là[ phần[ lớn[ mọi[ người[ đều[ có[ gen[ thấp[ hơn[ cấp[ A[ nên[ không[ thể[ cảm[ nhận[ được[ điều[ này.
Mephisto[ như[ một[ tia[ chớp[ xuyên[ qua[ cơn[ bão, thanh[ kiếm[ ánh[ sáng[ trong[ tay[ không[ ngừng[ chém[ phá[ những[ khối[ thiên[ thạch[ không[ thể[ tránh[ khỏi. Càng[ vào[ sâu[ trong[ tâm[ bão, kích[ thước[ thiên[ thạch[ càng[ lớn, dường[ như[ chỉ[ cần[ một[ lần[ phán[ đoán[ sai[ lầm[ cũng[ sẽ[ dẫn[ đến[ cái[ chết.
Nhìn[ những[ khối[ thiên[ thạch[ khổng[ lồ[ đang[ bốc[ cháy[ dữ[ dội, Cố[ Triết[ và[ Đoạn[ Kỳ[ Sâm[ không[ khỏi[ lo[ lắng, lòng[ bàn[ tay[ ướt[ đẫm[ mồ[ hôi.
Ariel[ lại[ không[ hề[ sợ[ hãi, thậm[ chí[ còn[ cực[ kỳ[ phấn[ khích. Mephisto[ dĩ[ nhiên[ có[ thể[ nhận[ ra[ trạng[ thái[ tốt[ của[ y, nó[ vừa[ quy[ hoạch[ tuyến[ đường[ tiếp[ theo[ vừa[ trò[ chuyện[ với[ Ariel[ bằng[ một[ giọng[ điệu[ vô[ cùng[ nhẹ[ nhàng.
Lộ[ tuyến[ được[ AI[ vạch[ ra[ có[ tính[ tham[ khảo[ cao[ nhưng[ không[ tuyệt[ đối. Ariel[ nhanh[ chóng[ bổ[ vỡ[ một[ khối[ thiên[ thạch[ lớn, nháy[ mắt[ ném[ nó[ lại[ phía[ sau, động[ tác[ vô[ cùng[ linh[ hoạt.
"Nguyên[ tố[ thiết[ thân, nào, hãy[ bình[ yên!"* Mephisto[ vui[ sướng[ đắc[ ý[ nói.
*Đây[ là[ câu[ nói[ của[ nhân[ vật[ quỷ[ Mephisto[ trong[ Faust, lúc[ này[ Mephisto[ đang[ khấn[ để[ dập[ lửa[ do[ có[ người[ đổ[ rượu[ xuống[ sàn[ làm[ lửa[ bùng[ lên.
Tuy[ Ariel[ có[ nhiều[ điều[ không[ hài[ lòng[ về[ Mephisto, nhưng[ trên[ chiến[ trường, sự[ phối[ hợp[ ăn[ ý[ giữa[ họ[ cho[ thấy[ họ[ đã[ cùng[ nhau[ trải[ qua[ vô[ số[ trận[ chiến[ sinh[ tử.
Vừa[ phá[ vỡ[ một[ khối[ thiên[ thạch[ lớn, ánh[ sáng[ đỏ[ chói[ mắt[ ập[ vào[ tầm[ nhìn. Đó[ là[ một[ khối[ thiên[ thạch[ khổng[ lồ[ hơn, lao[ tới[ với[ tốc[ độ[ kinh[ hoàng[ khiến[ họ[ không[ kịp[ phản[ ứng, ngay[ cả[ Mephisto[ cũng[ không[ thể[ phán[ đoán[ kịp[ thời.
Tim[ Cố[ Triết[ và[ Đoạn[ Kỳ[ Sâm[ như[ ngừng[ đập, trong[ khoảnh[ khắc[ ấy, họ[ thực[ sự[ nghĩ[ mình[ chết[ chắc[ rồi!
Hành[ động[ tiếp[ theo[ của[ Ariel[ càng[ khiến[ họ[ tiến[ gần[ hơn[ đến[ cái[ chết. Y[ không[ hề[ giảm[ tốc[ độ[ mà[ lao[ thẳng[ về[ phía[ khối[ thiên[ thạch!
Cú[ va[ chạm[ kinh[ hoàng[ và[ vụ[ nổ[ dự[ kiến[ đã[ không[ xảy[ ra. Họ[ kinh[ ngạc[ nhìn[ Mephisto[
xuyên[ thẳng[
qua[ khối[
thiên[ thạch, bình[
an[ vô[ sự.
Hóa[ ra[ đó[ chỉ[ là[ ảo[ ảnh, khiến[ tất[ cả[ mọi[ người, kể[ cả[ Ariel, đều[ toát[ mồ[ hôi[ lạnh. Y[ đã[ đưa[ ra[ phán[ đoán[ dựa[ trên[ trực[ giác[ của[ mình, giống[ như[ đánh[ cược[ bằng[ cả[ mạng[ sống. Nhưng[ lý[ trí[ mách[ bảo[ y[ rằng[ trực[ giác[ của[ mình[ cực[ kỳ[ đáng[ tin[ cậy, thậm[ chí[ chính[ xác[ đến[ mức[ đáng[ sợ.
Rời[ khỏi[ khu[ vực[ nguy[ hiểm[ nhất, họ[ thuận[ lợi[ thoát[ khỏi[ vùng[ ảnh[ hưởng[ của[ bão[ vũ[ trụ, di[ chuyển[ đến[ địa[ điểm[ mục[ tiêu[ theo[ bản[ đồ[ sao[ của[ Asmodeus.
Một[ chiến[ hạm[ khổng[ lồ[ nhanh[ chóng[ xuất[ hiện[ trong[ tầm[ nhìn[ của[ Mephisto, xung[ quanh[ là[ vài[ chiến[ hạm[ bị[ phá[ hủy[ đang[ xoay[ tròn. Cách[ đó[ không[ xa, một[ cơ[ giáp[ màu[ đỏ[ sẫm[ đứng[ bất[ động.
"Asmodeus!" Giọng[ Đoạn[ Kỳ[ Sâm[ run[ lên[ vì[ kích[ động.
Asmodeus[ có[ thân[ máy[ dày[ và[ nặng[ hơn[ Mephisto, nhìn[ không[ tinh[ xảo[ và[ nhanh[ nhẹn[ bằng, nhưng[ lại[ sở[ hữu[ lực[ công[ kích[ vượt[ trội.
Thoát[ khỏi[ nhiễu[ loạn[ phóng[ xạ[ do[ bão[ vũ[ trụ[ gây[ ra, giọng[ nói[ của[ Asmodeus[ truyền[ thẳng[ đến[ Mephisto.
"Đã[ lâu[ không[ gặp, Mephisto." Âm[ thanh[ của[ Asmodeus[ trầm[ ổn[ hơn[ Mephisto[ rất[ nhiều, "Chúc[ mừng[ ngươi[ lại[ thấy[ ánh[ mặt[ trời."
"A[ ~ đa[ tạ[ ngươi[ quan[ tâm[ quá[ đỗi, bằng[ hữu[ của[ ta." Mephisto[ phản[ phúng[ nói.
"Ta[ cũng[ không[ quan[ tâm[ ngươi." Asmodeus[ bình[ đạm[ nói, "Ta[ thấy[ ngươi[ thật[ đáng[ thương, rõ[ ràng[ có[ thích[ xứng[ giả[ lại[ chỉ[ có[ thể[ nằm[ trong[ một[ góc[ tích[ bụi[ mà[ thôi."
AI[ của[ Asmodeus[ xem[ ra[ cũng[ rất[ có[ cá[ tính, Mephisto[ cùng[ Asmodeus[ đi[ vào[ chiến[ hạm.
Khi[ bọn[ họ[ rời[ khởi[ khoang[ điều[ khiển, Mephisto[ nói: "Ta[ hy[ vọng[ tiểu[ chủ[ nhân[ có[ thể[ thích[ xứng[ với[ Balliol, chỉ[ có[ hắn[ mới[ không[ ưa[ nói[ xiên[ nói[ quàng, Faust[ của[ ta[ ơi, người[ thấy[ thế[ nào?"
Ariel[ vừa[ mới[ tăng[ độ[ hảo[ cảm[ với[ nó[ sau[ khi[ kề[ vai[ chiến[ đấu[ xong[ kiểu: "......"
"Ta[ cảm[ thấy[ miệng[ của[ ngươi[ mới[ quàng[ xiên[ nhiều[ nhất!"
Ariel[ không[
đợi[ nổi[
kéo[ Cố[
Triết[ rời[
khởi[ nó, cần[
phải[ đề[
phòng, y[ tạm[
thời[ không[
muốn[ tiếp[
tục[ ở[ gần[ nó[ nữa! Càng[ không[ thể[ để[ Cố[ Triết[ tiếp[ cận[ nó, kiểm[ tu[ xong[ phải[ thu[ hồi[ nó[ ngay[ lập[ tức!
Chương 20 - Mục lục - Chương 22
Nhỏ Mephistro mở mồm lần nào là anh Arriel lạnh gáy lần đó =))))
Trả lờiXóaHá há
Trả lờiXóaĐồng đội heo, nói câu nào chí mạng câu đó, mà ng bị chí mạng lại là mình 🤪
Trả lờiXóa