[EDIT] MỘT BETA THANH DANH HỖN ĐỘN - QJF - Chương 31
Hắn{
mở{ cửa{
phòng, đối{ diện{
với{ đôi{
mắt{ lo{
lắng{ của{
Aresia.
"Ta{ rất{ xin{ lỗi{ về{ tất{ cả{ những{ chuyện{ này." Aresia{
tỏ{ vẻ{ hối{ lỗi{ chân{ thành, "Tất{
cả{ đều{
là{ lỗi{
của{ Ariel, là{
ta{ đã{
không{ dạy{
dỗ{ nó{ cẩn{ thận, khiến{
cậu{ bị{
tổn{ thương{
như{ vậy. Ta{
đã{ cấm{
nó{ rời{
khỏi{ phòng{
ngủ, để{ nó{
không{ thể{
quấy{ rầy{
cậu{ nữa."
"Công{ chúa{ điện{ hạ..." Cố{
Triết{ khó{
khăn{ mở{
miệng, "Ariel{ đã{ là{ người{ trưởng{ thành{ rồi, ngài{
không{ cần{
phải{ cúi{
đầu{ xin{
lỗi{ người{
như{ tôi{
vì{ lỗi{
lầm{ của{
cậu{ ấy."
Cách{
xưng{ hô{
xa{ lạ{ của{ hắn{ khiến{ Aresia{ bỗng{ nhiên{ đau{ lòng, nàng{
nhanh{ chóng{
nhận{ ra{
cách{ Cố{
Triết{ tự{
gọi{ mình: "Loại{ người{ như{ tôi”.
Nàng{
ý{ thức{
được{ rằng{
mặc{ dù{
họ{ đã{
chung{ sống{
với{ nhau{
khá{ lâu, nhưng{
Cố{ Triết{
chưa{ bao{
giờ{ xem{
họ{ như{
người{ nhà, cũng{
không{ xem{
nơi{ này{
là{ nhà. Hắn{
luôn{ cẩn{
thận{ tuân{
thủ{ bổn{
phận{ của{
mình, cố{ gắng{
thu{ liễm{
bản{ thân, không{
gây{ phiền{
phức, cũng{ không{
quấy{ rầy{
mọi{ người.
Nàng{
căn{ bản{
không{ thể{
tưởng{ tượng{
được{ tâm{
trạng{ của{
Cố{ Triết{
mấy{ ngày{
qua. Nàng{ đã{
biết{ toàn{
bộ{ sự{
việc{ từ{
Triệu{ Vũ, Cố{
Triết{ ngay{
từ{ đầu{
đã{ không{
muốn{ giữ{
lại{ đứa{
bé{ sinh{
ra{ từ{ vụ{ cưỡng{ bức{ này, nhưng{
Ariel{ lại{
bày{ mưu{
tính{ kế, bảo{
Triệu{ Vũ{
nói{ ngược{
lại{ lời{
dặn{ của{
bác{ sĩ.
Hắn{
mang{ theo{
đứa{ “con{
hoang” này{ với{
tâm{ trạng{
như{ thế{
nào, bị{ tình{
thế{ ép{
buộc, không{ thể{
không{ ở{
lại{ trong{
căn{ nhà{
này? Cho{ nên{
hắn{ vẫn{
luôn{ giữ{
thái{ độ{
kính{ cẩn, giống{
như{ luôn{
thấp{ kém{
hơn{ mọi{
người{ một{
bậc, bị{ ép{
buộc{ đến{
mức{ phải{
ăn{ nói{
hèn{ mọn{
khép{ nép.
Hiện{
tại{ Aresia{
chỉ{ thấy{
may{ mắn{
vì{ mình{
chưa{ bao{
giờ{ cố{
ý{ làm{
khó{ hắn. Là{
một{ Omega{
đa{ sầu{
đa{ cảm, nàng{
hoàn{ toàn{
không{ thể{
tưởng{ tượng{
nổi{ cuộc{
sống{ như{
vậy.
"Đừng{ nói{ về{ bản{ thân{ mình{ như{ vậy, Cố{ Triết."
Aresia{ thương{
tiếc{ nói, "Ta{
và{ Auguste{
đều{ rất{
tôn{ trọng{
cậu, chỉ{ là{
chưa{ bao{
giờ{ trực{
tiếp{ bày{
tỏ{ ra{ mặt{ mà{ thôi."
Nhưng{
Cố{ Triết{
không{ tin{
những{ lời{
này{ là{
thật, ngược{ lại{
hiểu{ lầm{
ý{ của{
nàng: "Ngài{ yên{ tâm, tôi{ sẽ{ không{ muốn{ phá{ bỏ{ đứa{ bé{ này{ nữa."
"Tôi{ biết{ đứa{ bé{ này{ rất{ quan{ trọng{ với{ mọi{ người,
tôi{ sẽ{
giữ{ nó{
lại." Cố{ Triết{
vô{ cùng{
"thấu{ hiểu” mà{
nói, "Dù{ sao{
thì{ mọi{
người{ cũng{
đã{ cứu{
mạng{ tôi{
ở{ tinh{
hệ{ Bro, chờ{
đến{ khi{
nó{ đủ{ lớn{ để{ được{ đưa{ vào{ lồng{ ấp{ nhân{ tạo,
tôi{ sẽ{
giao{ nó{
cho{ mọi{
người."
"Không, không{ phải{ như{ thế!" Mắt{
Aresia{ đỏ{
hoe, sao{ hắn{
lại{ khó{
tin{ thiện{
ý{ của{
người{ khác{
đến{ vậy? Ngay{
cả{ lời{
nói{ của{
hắn{ cũng{
giống{ như{
chỉ{ coi{
đứa{ bé{
là{ một{
món{ hàng{
vô{ tri{
vô{ giác.
Nàng{
vội{ vàng{
giải{ thích: "Ta{ không{ phải{ vì{ chuyện{ này{ mới{ nói{ với{ cậu{ những{ điều{ đó, ta{ thật{ sự{ cảm{ thấy{ rất{ có{ lỗi..."
Nàng{
dang{ đôi{
tay{ ôm{
lấy{ Cố{
Triết, một{ hành{
động{ có{
chút{ đột{
ngột{ giữa{
bọn{ họ, nhưng{
xét{ trên{
góc{ độ{
nó{ đến{
từ{ một{
Omega{ ôn{
nhu, mềm{ mại{
như{ nàng{
thì{ lại{
có{ vẻ{ rất{ tự{ nhiên.
Nàng{
thấp{ giọng{
nói: "Ta{ thật{
sự{ rất{
xin{ lỗi, ta{
đã{ không{
dạy{ dỗ{
con{ trai{
mình{ cẩn{
thận, để{ nó{
làm{ ra{
chuyện{ như{
vậy{ với{
cậu. Đứa{ bé{
là{ của{
cậu, cậu{ có{
thể{ tự{
quyết{ định{
có{ giữ{
lại{ đứa{
bé{ hay{
không, sẽ{ không{
có{ ai{ lấy{ đi{ bất{ cứ{ thứ{ gì{ của{ cậu, cũng{
không{ ai{
giam{ cầm{
tự{ do{ của{ cậu{ được."
Cố{
Triết{ cảm{
nhận{ được{
sự{ hối{
lỗi{ và{
thương{ tiếc{
chân{ thành{
của{ nàng. Cái{
ôm{ mềm{
mại{ của{
người{ phụ{
nữ{ Omega{
giống{ như{
đám{ mây{
vây{ quanh, sự{
quan{ tâm{
đã{ lâu{
không{ có{
khiến{ hắn{
cay{ cay{
sống{ mũi: "Cảm{
ơn{ ngài, công{
chúa{ điện{
hạ."
"Cậu{ có{ muốn{ ăn{ gì{ không?" Aresia{
quan{ tâm{
hỏi, "Cả{ ngày{
hôm{ nay{
cậu{ chưa{
ăn{ gì{ cả,
ta{ đã{ cố{ ý{ dặn{ nhà{ bếp{ để{ dành{ lại{ một{ ít{ đồ{ ăn{ tối."
"Không{ cần{ đâu, cảm{ ơn{ ý{ tốt{ của{ ngài." Cố{
Triết{ mệt{
mỏi{ nói, "Tôi{
muốn{ đi{
gặp{ Ariel{
để{ nói{
chuyện."
"... Đi{ đi." Aresia{
thở{ dài, "Ariel{ bề{ ngoài{ nhìn{ có{ vẻ{ ôn{ hòa, nhưng{
đôi{ khi{
lại{ rất{
cố{ chấp, thậm{
chí... điên{ cuồng. Ta{ thật{ sự{ không{ ngờ{ nó{ lại{ làm{ ra{ chuyện{ như{ vậy. Nếu{ cậu{ có{ yêu{ cầu{ gì, ta{ sẽ{ cố{ gắng{ hết{ sức{ giúp{ đỡ{ cậu."
"Cảm{ ơn{ ngài."
Chia{
tay{ Aresia{
xong, Cố{ Triết{
một{ mình{
đi{ về{
phía{ phòng{
ngủ{ của{
Ariel. Bước{ trên{
hành{ lang{
quen{ thuộc{
mà{ trước{
đây{ hắn{
đã{ đi{
qua{ vô{
số{ lần, mỗi{
bước{ chân{
giờ{ đây{
đều{ nặng{
trĩu{ khác{
thường.
Cuối{
cùng{ hắn{
cũng{ đến{
nơi, đứng{ trước{
cửa{ phòng. Có{
hai{ AI{
canh{ gác{
ở{ cửa, không{
cho{ người{
bên{ trong{
ra{ ngoài.
Cố{
Triết{ không{
gõ{ cửa, hắn{
trực{ tiếp{
đẩy{ cửa{
bước{ vào.
Trong{
phòng{ chỉ{
bật{ một{
ngọn{ đèn{
ngủ{ mờ{ ảo{ trên{ đầu{ giường. Ariel{
dựa{ vào{
đầu{ giường, lật{
xem{ một{
cuốn{ sách{
giấy, là{ cuốn{
"Tội{ ác{
và{ Trừng{
phạt” của{ Dostoevsky, một{ tác{ phẩm{ văn{ học{ cổ.
Y{
hơi{ nghiêng{
đầu, mái{ tóc{
đen{ xõa{
xuống{ vai. Dưới{
ánh{ đèn{
dịu{ nhẹ, gương{
mặt{ tinh{
xảo{ trông{
thật{ dịu{
dàng{ dễ{
mến.
Nghe{
thấy{ tiếng{
Cố{ Triết{
đến, Ariel{ khẽ{
nâng{ đôi{
mắt{ tím{
lên, nở{ một{
nụ{ cười{
nhẹ{ nhàng: "A{
Triết, em{ đến{
rồi."
Y{
vẫn{ dịu{
dàng, tao{ nhã{
như{ trước, cứ{
như{ chưa{
từng{ có{
chuyện{ gì{
xảy{ ra.
Nếu{
không{ có{
bằng{ chứng{
rõ{ ràng, Cố{
Triết{ thật{
sự{ khó{
mà{ tin{
được{ y{
chính{ là{
"Viol”, là{ cơn{
ác{ mộng{
của{ mình.
"Tại{ sao{ cậu{ lại{ làm{ vậy?" Cố{
Triết{ đứng{
ở{ cửa, không{
muốn{ tiến{
lại{ gần{
thêm{ một{
bước{ nào.
Ariel{
thật{ sự{
rất{ biết{
cách{ đánh{
lừa{ người{
khác, hắn{ sợ{
nếu{ lại{
gần{ thêm{
vài{ bước, hắn{
sẽ{ lại{
không{ khống{
chế{ được{
bản{ thân{
mà{ bị{ đối{ phương{ xoay{ như{ dế.
"Ý{ em{ là{ gì?" Ariel{
nhìn{ hắn{
chăm{ chú.
"Tại{ sao{ cậu{ lại{ làm{ ra... chuyện{
như{ vậy{
với{ tôi?" Những{ ký{ ức{ đen{ tối{ đó{ khiến{ Cố{ Triết{ vô{ cùng{ đau{ khổ,
"Đây{ là{
cách{ cậu{
trả{ thù{
tôi{ sao? Cậu{
oán{ hận{
tôi{ vì{
chuyện{ gì?"
"Sao{ em{ lại{ nghĩ{ như{ vậy?" Ariel{
kinh{ ngạc{
đáp. Y{ xoay{
người{ xuống{
giường, từng{ bước{
tiến{ lại{
gần, "Sao{ anh{
có{ thể{
oán{ hận{
em, trả{ thù{
em{ chứ?"
Lúc{
này, y{ dường{
như{ đã{
có{ chút{
khác{ lạ, khí{
thế{ dọa{
người{ tỏa{
ra{ xung{
quanh. Gương{ mặt{
tinh{ xảo{
dưới{ ánh{
đèn{ mờ{ ảo{ trông{ có{ vẻ{ âm{ trầm, khó{
đoán.
Ánh{
mắt{ Cố{
Triết{ theo{
bản{ năng{
nhìn{ vào{
vết{ thương{
trên{ má{
y, gương{ mặt{
quá{ mức{
hoàn{ mỹ{
kia{ thật{
sự{ không{
nên{ có{
vết{ thương{
như{ vậy.
Ariel{
theo{ ánh{
mắt{ hắn{
mà{ sờ{
vào{ vết{
thương{ đó, thản{
nhiên{ nói: "Cái{ này{ à? Mẹ{ đánh{ đấy, bà{ ấy{ muốn{ anh{ tránh{ xa{ em{ ra."
Cố{
Triết{ bị{
y{ từng{
bước{ ép{
sát, không{ tự{
chủ{ được{
lùi{ về{
sau, cho{ đến{
khi{ không{
thể{ lùi{
được{ nữa, lưng{
dựa{ vào{
cánh{ cửa, chỉ{
có{ thể{
ngoài{ mạnh{
trong{ yếu{
ngăn{ cản{
y: "Đừng{ lại{
gần{ tôi!"
Ariel{
nghe{ lời{
dừng{ lại{
cách{ hắn{
vài{ bước, giọng{
điệu{ mềm{
mại{ nói: "Sao{
anh{ có{
thể{ hận{
em{ được{
chứ, anh{ yêu{
em{ mà, A{
Triết."
"Cậu{ yêu{ tôi?"
Cố{ Triết{
khó{ tin, phẫn{
nộ{ chất{
vấn, "Nếu{ cậu{
thật{ lòng{
yêu{ tôi, thì{
sao{ lại{
làm{ ra{
chuyện{ như{
vậy?!"
"Em{ căn{ bản{ không{ biết..."
Nụ{ cười{
trên{ mặt{
Ariel{ biến{
mất, đôi{ mắt{
tím{ ánh{
lên{ vẻ{
u{ ám, ánh{
mắt{ y{
nhìn{ về{
phía{ hắn{
như{ thợ{
săn{ đang{
chăm{ chú{
nhìn{ con{
mồi, "Anh{ đã{
nghĩ{ gì{
khi{ nhìn{
em, anh{ vô{
số{ lần{ đã{ muốn... Thôi, không{
nói{ ra{
cũng{ được."
Cố{
Triết{ cảm{
thấy{ sởn{
gai{ ốc, hắn{
có{ thể{
tưởng{ tượng{
được{ những{
lời{ Ariel{
chưa{ nói{
ra. Hắn{ chưa{
từng{ nghĩ{
tới, trong{ suốt{
một{ năm{
qua{ Ariel{
lại{ nhìn{
mình{ với{
ánh{ mắt{
như{ vậy, tất{
cả{ những{
chuyện{ này{
rốt{ cuộc{
bắt{ đầu{
từ{ khi{
nào?
"Chính{ là{ vì{ em{ sẽ{ không{ thuộc{ về{ anh."
Ánh{ mắt{
Ariel{ bình{
tĩnh, "Kế{ hoạch{ cuộc{ đời{ của{ em{ rất{ đơn{ giản, sau{
khi{ tốt{
nghiệp, em{ sẽ{
rời{ khỏi{
nhà{ họ{
Cố, tự{ mình{
nuôi{ sống{
bản{ thân{
bằng{ năng{
lực{ của{
mình, tìm{ một{
Beta{ có{
điều{ kiện{
tương{ tự{
để{ kết{
hôn, rất{ có{
thể{ là{
một{ Beta{
nữ."
Cố{
Triết{ nhìn{
y, không{ nói{
nên{ lời. Ariel{
nói{ hoàn{
toàn{ chính{
xác, đó{ chính{
là{ kế{
hoạch{ cuộc{
đời{ ban{
đầu{ của{
hắn.
"Em{ sẽ{ không{ để{ ý{ đến{ anh."
Ariel{ nói, "Ngoại{ hình, gia{ thế,
sự{ chú{
ý{ của{ mọi{ người... Tất{
cả{ những{
thứ{ đó{
đều{ sẽ{
khiến{ em{
chỉ{ muốn{
đứng{ từ{
xa{ mà{
nhìn{ anh{
thôi."
"Cho{ nên{ tất{ cả{ những{ chuyện{ này,
cần{ phải{
có{ cơ{ hội."
Lời{ nói{
của{ Ariel{
giống{ như{
đang{ trình{
bày{ một{
kế{ hoạch{
tinh{ vi, "Một{
cơ{ hội{
khiến{ em{
không{ còn{
lựa{ chọn{
nào{ khác, chỉ{
có{ thể{
dựa{ vào{
anh."
Cố{
Triết{ hiểu{
ý{ của{ y,
trong{ nháy{
mắt{ cảm{
thấy{ lạnh{
toát{ sống{
lưng, thấp{ giọng{
lẩm{ bẩm: "Cậu... cậu{ thật{ sự{ điên{ rồi..."
Ariel{
khẽ{ cười: "Anh{
chỉ{ là{
yêu{ em{
mà{ thôi, A{
Triết."
Những{
lời{ ngon{
tiếng{ ngọt{
trước{ kia{
lúc{ này{
lọt{ vào{
tai{ Cố{
Triết{ chỉ{
làm{ hắn{
thấy{ sởn{
tóc{ gáy.
"Tại{ sao{ cậu{ lại{ nói{ cho{ tôi{ biết{ những{ điều{ này?"
Cố{ Triết{
gần{ như{
oán{ hận{
hỏi, nếu{ Ariel{
không{ chủ{
động{ thừa{
nhận, hắn{ tuyệt{
đối{ sẽ{
không{ nghi{
ngờ{ y, có{
lẽ{ đến{
bây{ giờ{
hắn{ vẫn{
sẽ{ đắm{
chìm{ trong{
tình{ yêu{
ngọt{ ngào{
mà{ không{
hề{ mang{
một{ gánh{
nặng{ tâm{
lý{ nào.
"Với{ năng{ lực{ của{ cậu, cậu{ hoàn{ toàn{ có{ thể{ tránh{ cho{ tất{ cả{ những{ chuyện{ ngày{ hôm{ nay{ xảy{ ra! Tại{ sao{ cậu{ lại{ muốn{ nói{ cho{ tôi{ biết? Tôi{ thậm{ chí{ không{ muốn{ biết{ những{ chuyện{ này!"
Giọng{
hắn{ nghẹn{
ngào, không{ thể{
kiềm{ chế{
được{ những{
hồi{ ức{
về{ những{
khoảnh{ khắc{
triền{ miên{
của{ hai{
người{ trong{
căn{ phòng{
này. Hắn{ đã{
từng{ rất{
tin{ tưởng, ỷ{
lại, thậm{ chí{
là{ thật{
lòng{ yêu{
Ariel, hắn{ thà{
rằng{ không{
biết{ gì{
về{ tất{
cả{ những{
chuyện{ này, cứ{
đắm{ chìm{
mãi{ trong{
lớp{ vỏ{
bọc{ tốt{
đẹp{ giả{
dối{ kia!
Ít{
nhất{ khi{
đó{ hắn{
hạnh{ phúc, chứ{
không{ phải{
đau{ khổ{
như{ bị{
dao{ đâm{
vào{ tim{
thế{ này.
"Bởi{ vì{ em{ muốn{ bỏ{ con{ của{ chúng{ ta."
"...... Cho{ nên, tất{ cả{ mọi{ chuyện......
Đều{ là{
bởi{ vì{
đứa{ nhỏ{
này?" Cố{ Triết{
cảm{ thấy{
hết{ sức{
buồn{ cười, ngạn{
ngữ{ nói{
mẫu{ bằng{
tử{ quý{
thật{ đúng{
là{ không{
phải{ không{
có{ đạo{
lý, dường{ như{
vì{ mang{
thai{ đứa{
nhỏ{ này, giá{
trị{ của{
hắn{ ở{
trong{ mắt{
mọi{ người{
lập{ tức{
được{ tăng{
lên{ rất{
nhiều.
"Ha{ ha......" Cố{
Triết{ cười{
nhẹ, giơ{ tay{
che{ đôi{
mắt{ mình. Chuyện{
này{ thật{
sự{ đáng{
buồn, xét{ đến{
cùng, giá{ trị{
duy{ nhất{
của{ hắn{
vẫn{ nằm{
ở{ cơ{
quan{ dị{
dạng{ kia{
ư. Có{ lẽ{
trong{ mắt{
người{ khác, hắn{
căn{ bản{
còn{ không{
được{ coi{
là{ con{
người{ ư?
Ariel{
ấn{ tay{
hắn{ xuống, đôi{
mắt{ đỏ{
hoe{ của{
hắn{ lộ{
ra, Cố{ Triết{
chật{ vật{
trốn{ tránh: "Cút{ ra!"
"Đừng{ đau{ lòng, A{ Triết, nếu{
em{ không{
thích, anh{ cũng{
sẽ{ không{
quan{ tâm{
đến{ đứa{
bé{ này, anh{
chỉ{ là{
không{ thể{
để{ em{
chính{ tay{
giết{ chết{
nó." Ariel{ dùng{ lòng{ bàn{ tay{ lau{ nước{ mắt{ cho{ hắn, tay{ y{ nhẹ{ nhàng{ vuốt{ ve{ gương{ mặt{ Cố{ Triết, dịu{
dàng{ như{
trước{ nay{
vẫn{ vậy, "Em{
rất{ thông{
minh, anh{ biết{
mình{ không{
thể{ lừa{
em{ cả{ đời,
chờ{ đến{
khi{ em{
tự{ mình{
phát{ hiện{
ra{ tất{
cả, nhớ{ lại{
về{ sinh{
mệnh{ bị{
chính{ tay{
em{ bóp{
chết{ này, em{
sẽ{ hận{
anh{ cả{
đời."
"Anh{ không{ muốn{ khiến{ tất{ cả{ mọi{ chuyện{ trở{ nên{ không{ thể{ cứu{ vãn." Giọng{
nói{ của{
Ariel{ nhẹ{
nhàng, giống{ như{
một{ lời{
khuyên{ nhủ{
êm{ ái, "Cũng{
không{ muốn{
khiến{ em{
hận{ anh."
Cố{
Triết{ tức{
giận{ đến{
mức{ ngực{
phập{ phồng, không{
nhịn{ được{
căm{ hận{
nói: "Cậu{ đã{
làm{ ra{
loại{ chuyện{
này, chẳng{ lẽ{
bây{ giờ{
tôi{ sẽ{
không{ hận{
cậu{ sao?!"
"Em{ sẽ{ hận,
nhưng{ cuối{
cùng{ em{
vẫn{ sẽ{
quay{ về{
bên{ cạnh{
anh{ mà{
thôi." Đôi{ mắt{
tím{ u{
ám{ của{
Ariel{ lặng{
lẽ{ nhìn{
chằm{ chằm{
hắn, chậm{ rãi{
nói{ như{
đang{ đưa{
ra{ một{
lời{ tiên{
đoán, "Bởi{ vì{
em{ không{
còn{ nơi{
nào{ để{
đi, chỉ{ có{
anh{ mới{
là{ chốn{
về{ duy{
nhất{ của{
em."
"Cậu{ thật{ sự{ điên{ rồi..."
Cố{ Triết{
nhìn{ y, nước{
mắt{ không{
nhịn{ được{
tuôn{ rơi.
Tất{
cả{ những{
gì{ thuộc{
về{ đoạn{
tình{ cảm{
này{ đều{
sụp{ đổ{
theo{ sự{
thật{ tàn{
khốc. Hắn{ đau{
đớn{ đến{
tột{ cùng, nhưng{
vẫn{ không{
thể{ phản{
bác{ lại{
lời{ của{
Ariel, giống{ như{
đang{ ngồi{
trên{ đống{
đổ{ nát{
hoang{ tàn, lạnh{
lẽo{ thấu{
xương{ và{
bất{ lực.
Tất{
cả{ những{
đau{ khổ, những{
vết{ thương{
sâu{ sắc{
nhất{ về{
thể{ xác{
lẫn{ tinh{
thần{ của{
hắn{ đều{
do{ Ariel{
khắc{ ghi{;
nhưng{ đồng{
thời, những{ ký{
ức{ và{
khoảng{ thời{
gian{ hạnh{
phúc{ ngọt{
ngào{ nhất{
trong{ cuộc{
đời{ hắn{
cũng{ là{
do{ Ariel{
mang{ đến.
Ariel{
đẩy{ hắn{
vào{ bóng{
tối, rồi{ lại{
cho{ hắn{
ánh{ sáng, trở{
thành{ vị{
cứu{ thế{
duy{ nhất{
của{ hắn.
Tất{
cả{ những{
điều{ này{
thật{ nực{
cười{ làm{
sao!
Cố{
Triết{ thống{
hận{ y{ bạo{ hành, lại{
không{ thể{
ngăn{ được{
tình{ yêu{
trong{ trái{
tim{ mình.
Ariel{
vòng{ tay{
qua{ eo{
hắn, ôm{ hắn{
vào{ lòng{
như{ vô{
số{ lần{
trước{ đây, ôn{
nhu{ hôn{
lên{ những{
giọt{ nước{
mắt{ của{
hắn: "Quên{ hết{
những{ chuyện{
này{ đi, A{
Triết, nếu{ chúng{
ta{ yêu{
nhau, thì{ cứ{
như{ trước{
đây, không{ phải{
tốt{ hơn{
sao?"
Cố{
Triết{ cảm{
thấy{ tất{
cả{ những{
điều{ này{
khiến{ hắn{
ngột{ ngạt. Hắn{
muốn{ chất{
vấn, gào{ thét, thậm{
chí{ là{
tay{ đấm{
chân{ đá, nhưng{
sự{ dịu{
dàng{ của{
Ariel{ giống{
như{ mạng{
nhện{ mềm{
mại{ quấn{
chặt{ lấy{
hắn, khiến{ hắn{
không{ thể{
làm{ gì{
được.
Gần{
như{ tất{
cả{ những{
nhu{ cầu{
tình{ cảm{
trong{ lòng{
hắn{ đều{
gửi{ gắm{
vào{ con{
người{ này, cho{
dù{ y{ đã{ làm{ ra{ chuyện{ tồi{ tệ{ với{ mình, coi{ hắn{ như{ món{ đồ{ chơi{ trong{ tay{ để{ lừa{ gạt, đùa{ bỡn,
hắn{ vẫn{
không{ nhịn{
được{ mà{
quyến{ luyến, ỷ{
lại{ vào{
cái{ ôm{
của{ y.
Thật{
đáng{ buồn{
làm{ sao, Cố{
Triết{ cảm{
thấy{ tuyệt{
vọng{ từ{
tận{ đáy{
lòng.
Haizz, really he deserves wayyy better.
Trả lờiXóaTồi tệ quá phải làm sao đây 🤡
Trả lờiXóaĐúng là ác quỷ đội lốt người
Ngoài đời mà gặp anh nam9 thì xách quần chạy 8 hướng. Nhưng đọc truyện thì thích mấy nam9 như vậy vl 🤡🤡🤡
Trả lờiXóaÊ, t cũng dị, đọc truyện nó phải bá đạo tổng tài, chỉ iu mình em mới vui
XóaThật xin lỗi chủ nhà, toi mà là anh ta thì +1 cái xác luôn chứ sống kiểu gì nổi nữa
Trả lờiXóa