[EDIT] MỘT BETA THANH DANH HỖN ĐỘN - QJF - Chương 56
Sự xuất hiện của Natalie Oswald
như một ứng cử viên từ trên trời rơi xuống khiến tất cả mọi người bất ngờ,
nhưng gần như ngay lập tức, cô đã nhận được sự ủng hộ của tất cả các công dân
Omega.
Cô ấy trực tiếp đưa vấn đề bình
đẳng giới ra trước mắt mọi người, phơi bày mọi sự kỳ thị giới tính dưới ánh
sáng ban ngày, để nó được phán xét bởi luân thường đạo lý.
Cô ấy bắt đầu tham gia một loạt
các hoạt động chính trị và diễn thuyết trước công chúng, chia sẻ những trải
nghiệm cuộc sống của mình, cũng như những bất công và bất bình đẳng trong xã
hội do kỳ thị giới tính gây ra.
Những lời nói này nhận được sự
ủng hộ rộng rãi của hầu hết Omega và phần lớn Beta. Trong khi đó, Alpha, những
người thực sự được hưởng lợi trước nay, phần lớn đều phản đối, thậm chí là lăng mạ tất cả
những điều này như thể bị giẫm phải đuôi.
Đoạn Văn, người thúc đẩy tất cả
những điều này, lại là một Alpha, bị họ gán cho cái mác "kẻ phản
bội". Những Alpha quá khích này, với tâm lý trả thù, càng ủng hộ Ariel
Field - ứng cử viên còn lại.
Có lẽ ban đầu họ vốn không quan
tâm đến chính trị, hoặc khinh thường vẻ ngoài quá mức hào nhoáng của ứng cử
viên này, xét cho cùng, những tin tức lá cải về ngoại hình của Ariel trên mạng
đã lan truyền khắp nơi. Nhưng lúc này, chỉ vì giới tính của Ariel giống với họ,
là Alpha, đã trở thành lý do để những người này ủng hộ y.
Truyền thông không chỉ tập trung
vào những điều này, họ còn chú ý đến việc gia tộc Đoạn và gia tộc Field đều là
nạn nhân của sự kiện BZ9927, đã hợp tác để lật đổ hoàng đế Andre. Hiện tại lại
đưa ra một ứng cử viên bất ngờ, đối đầu với ứng cử viên của gia tộc Field, liệu
có phải điều này có nghĩa là mối quan hệ hợp tác giữa họ đã tan vỡ?
Rõ ràng là không phải như vậy.
Mấy ngày nay, Cố Triết cũng tham
gia không ít công việc của Ariel. Họ không có sự khác biệt về lập trường trong
những việc này, và hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau.
Một loạt diễn biến tiếp theo
giống như một bộ phim nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Tỷ lệ ủng hộ công chúa Natalie
tăng vọt, trở thành ứng cử viên "ngựa ô" thực sự. Trong khi đó,
Ariel, người duy nhất có thể cạnh tranh với cô, lại bất ngờ im hơi lặng tiếng,
số lần xuất hiện giảm mạnh, đối với tất cả các hoạt động chính trị y đều tỏ ra
thờ ơ, không mặn mà.
Đối mặt với một đối thủ không có
vết nhơ nào giống Natalie, những tật xấu của Cậu Field dần dần lộ ra. Những lời gièm pha đối với những lần tiệc tùng
của y, cùng với phong cách hành xử của y, có thể được miêu tả là sấm rền gió cuốn,
cũng có thể gọi là phấn khích nhất thời, nói chung là quá mức xúc động mà không
màng đến hậu quả. Điều này đối với một người thừa kế mà nói, không phải là một phẩm
cách tốt đẹp.
Sự biến mất của Ariel càng thúc
đẩy tỷ lệ ủng hộ công chúa Natalie tăng lên mạnh mẽ. Giới truyền thông cũng đưa
ra rất nhiều suy đoán về những điều bất thường này.
Hầu như tất cả những người xem
tin tức đều rất tò mò về diễn biến tình hình, suy cho cùng đây là sự kiện lớn
nhất của đế quốc.
Những người trên chiến hạm cũng
không ngoại lệ. Họ nghĩ đủ mọi cách để moi thông tin từ Ariel, muốn y tiết lộ
trước kết cục, nhưng Ariel dĩ nhiên sẽ không nói gì.
May mắn thay, chiến hạm của gia
tộc Field đã nhanh chóng đến tọa độ của Ariel để đón chủ nhân trở về.
Cố Triết và Ariel được mọi người
trên chiến hạm cứu giúp, lại cùng chung sống gần hai tháng nên tất nhiên có
chút tình cảm. Mọi người trên chiến hạm cũng hiểu rõ về họ, không có quá nhiều
khoảng cách, đồng thời rất tin phục năng lực của họ.
Biết tin họ sắp rời đi, mọi người
đã cố ý tổ chức một bữa tiệc chia tay, còn trêu chọc Ariel rằng trên chiến hạm
chỉ toàn những gã đàn ông thô kệch không thể sánh bằng những buổi dạ hội hóa
trang ở Sao Thủ Đô.
Ariel cũng hơi hứng thú nên uống
không ít rượu, những bữa tiệc ăn mừng kiểu này cũng thường xuyên diễn ra ở
doanh trại nơi biên giới.
Cố Triết cũng có quan hệ khá tốt
với những "đồng nghiệp" trên chiến hạm. Những người làm hậu cần và
bảo trì cơ giáp này phần lớn đều đơn giản chất phác, rất biết ơn sự giúp đỡ mà
Cố Triết đã mang đến cho họ. Xét cho cùng, công nghệ ở Tinh Hệ Trung Ương tiên
tiến hơn nhiều so với vùng biên cảnh xa xôi này.
Nhưng cả hai đều không phải là
người thích náo nhiệt. Thấy không khí trên chiến hạm đang sôi nổi, họ trao đổi
ánh mắt với nhau, ăn ý lặng lẽ rút lui.
Trên đường về phòng, Cố Triết
hỏi: "Nói chuyện với hạm trưởng rồi à?"
Ariel gật đầu: "Ông ấy đề
nghị khôi phục thân phận hợp pháp của một số thành viên trên tàu. Anh đã cho
người xem xét danh sách, ông ấy cũng biết điều, nếu không có gì bất ngờ, chắc
là sẽ được thông qua hết thôi."
"Ông ấy còn hy vọng Lạc
Thiếu Phong có thể rời khỏi chiến hạm." Ariel nói, "Nhưng Lạc Thiếu
Phong chắc là không muốn, họ vẫn đang bàn bạc."
Cố Triết lập tức hiểu được ý của
Lạc Dũng. Cuộc đời của Lạc Thiếu Phong còn rất dài, năng lực của gã lại xuất
chúng, lãng phí ở nơi này thật sự là quá đáng tiếc. Lạc Dũng đối xử với người con
nuôi này quả thực rất chân thành.
Tình cảm cha nuôi con nuôi còn
như vậy, huống chi là gia đình ruột thịt có quan hệ huyết thống... Tâm trạng Cố
Triết không khỏi trùng xuống.
Ariel hiểu lầm cảm xúc của hắn, bèn nắm lấy tay hắn mà phân trần: "Không phải anh muốn đưa gã đi theo, chỉ là
đáp ứng ông già đó cho gã một con đường khác thôi. Nếu gã phải rời khỏi đây,
thì nơi tốt nhất để đi chính là quân đội biên giới ở tinh hệ Olivia. Ngoài việc
điều khiển cơ giáp, gã chẳng biết làm gì khác."
Cố Triết lấy lại tinh thần:
"Nhưng anh ta là Omega, quân đội..."
"Tinh hệ Olivia không giống
như Tinh Hệ Trung Ương, cũng có quân nhân Omega, nếu không thì em nghĩ Natalie
làm sao có thể ra chiến trường? Thực ra mọi người đều đeo thiết bị che chắn,
phần lớn thời gian căn bản không phân biệt giới tính."
"Sao bọn em lại không biết
có máy che chắn loại này ở biên giới nhỉ?"
"Vì nguyên liệu chế tạo chỉ
có thể thu thập từ dị thú ở biên giới, không thể phổ biến ra các tinh hệ
khác."
Họ trò chuyện thêm vài câu, Cố
Triết nhịn không được hỏi: "Thực ra từ trước đến nay... nhà họ Cố chắc
chắn có đến tìm anh đúng không?"
"Phải." Ariel thẳng
thắn, "Anh biết em không muốn nghe những chuyện đó, nên chưa bao giờ nhắc
đến. Bây giờ em muốn nghe rồi à?"
Tâm trạng Cố Triết rất mâu thuẫn. Hắn
hoàn toàn không có bất kỳ ký ức tốt đẹp nào về gia đình ruột thịt, nhưng không
thể không thừa nhận, nhà họ Cố đúng là đã "nuôi dưỡng" hắn lớn lên,
mặc dù cuối cùng lại định bán đứng hắn để đổi lấy lợi ích cho gia tộc.
Hắn không có tình cảm gì với nhà
họ Cố. Có lẽ khi còn nhỏ, hắn cũng từng khao khát tình thân như bao người bình
thường khác, nhưng theo thời gian, đến bây giờ, hắn đã hoàn toàn quên mất cảm
giác đó. Hắn không hận họ, tất nhiên cũng không thể yêu thương họ. Đối với nhau
mà nói, họ chỉ là những người xa lạ quen thuộc mà thôi.
Trước khi rời khỏi Sao Thủ Đô, khi đưa hết số tiền trả công nuôi dưỡng còn lại cho Cố Chính Sơn, trong lòng hắn, hắn đã hoàn toàn cắt đứt với nhà họ Cố rồi.
Cố Triết buồn bã nói: "Anh
cứ nói đi."
"Thực ra cha em đã nhiều lần
định đi tìm anh, đều là quản gia thay ông ấy chuyển lời. Ông ấy sợ thân phận
địa vị của anh, không dám trái lời." Ariel kể lại chuyện này rất bình
thản, "Anh biết em không muốn gặp họ nên chưa bao giờ cho phép họ xuất
hiện trước mặt em. Lần cuối cùng anh và ông ta liên lạc là sau khi em rời khỏi Tinh
Hệ Trung Ương. Lúc đó tâm trạng anh rất tệ, cố ý tiết lộ chuyện em bỏ trốn cho
họ biết, còn nổi cơn tam bành, không ngờ Cố Chính Sơn chẳng hề sợ hãi, mấy ngày
sau đã chuyển khỏi Tinh Hệ Trung Ương chạy đến tinh hệ khác mất rồi."
"..." Cố Triết không
ngờ mọi chuyện lại diễn ra như vậy, nhất thời không biết nên đánh giá thế nào,
"Lúc đó anh đã nói gì?"
"Anh nói hôn lễ của chúng ta
sắp diễn ra, em bỏ trốn sẽ khiến anh trở thành trò cười cho cả đế quốc. Nhà họ
Cố hoặc là tìm em về, đưa đến trước mặt anh, hoặc là phải nghĩ cách làm sao để
anh nguôi giận." Ariel cười khẩy, "Sau đó, để không bị em 'liên lụy',
họ đã nhanh chóng biến mất khỏi Tinh Hệ Trung Ương."
Thủ đoạn của Ariel trước sau như
một, rất tinh vi. Sau khi nghe rõ ngọn nguồn, Cố Triết cảm thấy lòng mình rối
bời, tuyệt đối không thể nói là vui vẻ.
Họ vừa bước vào phòng, đóng cửa
lại, Ariel đã như thường lệ, dính lấy hắn: "A Triết, em sẽ không trách anh
vì chuyện này chứ?"
Cố Triết lắc đầu: "... Đó là
lựa chọn của họ."
"Đừng buồn, A Triết ơi."
Ariel đột nhiên dùng sức ấn hắn ngã xuống giường. Hai người mặt đối mặt, kề sát
nhau. Trong đôi mắt tím của Ariel phản chiếu hình ảnh Cố Triết với vẻ hơi ảm
đạm. "Cha mẹ anh sẽ đối xử tốt với em, bây giờ họ cũng đã bắt đầu không
thích anh rồi. Chỉ cần em ngoan ngoãn thực hiện hôn ước, e rằng em sẽ thay thế
anh trở thành bảo bối mới của mẹ mất thôi."
"Thế thì anh là đồ cũ rồi à?"
Cố Triết bị cách dùng từ của y chọc cười, "Anh không cần phải lo lắng như
vậy, em có trách nhiệm của em, sẽ không dễ dàng rời đi nữa đâu."
"Chỉ là trách nhiệm thôi
sao?" Ariel nghe vậy bất mãn, "Chẳng lẽ nhan sắc và tài hoa của anh
vẫn chưa mê hoặc được em sao?"
Cố Triết biết Ariel đang cố ý
điều chỉnh tâm trạng của mình, nên phối hợp cười đáp: "Ngay từ lúc mình đi
thực địa, em đã bị anh mê hoặc mất rồi."
Ánh mắt giao nhau, va chạm nảy ra
tia lửa nóng bỏng. Họ không kìm được trao nhau một nụ hôn sâu.
Khi môi rời khỏi nhau, Cố Triết
vuốt ve mái tóc của Ariel, vén ra sau tai, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay lướt qua
gương mặt y, hơi thở gấp gáp nói: "Chỉ cần anh không làm ra chuyện gì vi
phạm nguyên tắc, em sẽ không dễ dàng rời đi nữa đâu."
"Anh không dám nữa."
Ariel nắm chặt tay Cố Triết, "Em không biết đâu, sau khi em bỏ đi, anh gần
như phát điên. Trước khi đến tìm em, mẹ còn cãi nhau với anh, bà ấy không biết
Andre đang tìm em, kiên quyết phản đối anh đến quấy rầy cuộc sống của em. Anh
đã đánh ngất bà ấy và đám vệ sĩ rồi mới trốn ra ngoài. May mà cha đã đoán trước
được chuyện này nên mọi chuyện ở Sao Thủ Đô mới không bị bại lộ."
Cố Triết chưa từng nghe Ariel nói
những điều này, có chút kinh ngạc, đồng thời cũng không hề đồng tình với cách
làm của y: "Anh thật sự không nên đến tìm em, chuyện này... quá nguy
hiểm."
"Em biết điều đó là không
thể nào, A Triết." Ariel nói, "Nếu anh cũng ở trong hoàn cảnh tương
tự, chỉ có em mới có thể cứu anh, em sẽ khoanh tay đứng nhìn sao? Cho dù khi đó
chúng ta đang trong trạng thái em đơn phương tuyên bố chia tay."
"..." Cố Triết thử đặt
mình vào vị trí của Ariel, cuối cùng lắc đầu, "Em cũng không thể trơ mắt
nhìn anh gặp nạn."
"Thực ra trước khi gặp em,
anh đã tưởng tượng ra rất nhiều cách để trừng phạt em." Ánh mắt Ariel tối
sầm lại, mười ngón tay đan vào nhau, siết chặt tay Cố Triết, "Anh muốn em
phải sợ anh, không dám phản kháng, không dám rời xa anh nữa, nên mới cố ý dùng
thân phận 'Viol' để xuất hiện trước mặt em."
“Anh muốn khóa em bên cạnh mình,
tận tình làm những gì mình muốn với em, cột chân em bằng xiềng xích, chỉ cho
phép em hoạt động bên cạnh anh. Không gian không cần quá lớn, như phòng nhỏ
hiện giờ là rất tốt. Thật ra anh rất thích căn phòng này, đáng tiếc chúng ta sẽ
phải rời đi vào ngày mai.”
Ariel nhẹ nhàng thổi hơi vào má
Cố Triết, giọng nói y trầm thấp, thì thầm bên tai Cố Triết: “Trong không gian
chật hẹp như vậy, chúng ta không thể tránh khỏi việc kề sát bên nhau. Em không
thể đi đâu cả, cũng không thể trốn thoát. Dù có bị anh chịch sưng lồn lên, đến
mức muốn chạy trốn, em cũng chỉ có thể bị anh giữ chặt bằng xiềng xích, một lần
nữa kéo trở lại dưới thân anh.”
Cố Triết cảm thấy mặt mình đỏ
bừng, tai hồng lên vì những lời nói của y. Cảm giác thẹn thùng dâng trào trong
lòng, và dục vọng cũng từ từ trỗi dậy. Ariel dùng tay mình khéo léo khiêu khích
dương vật của hắn, tiếp tục nói: “Vừa nhìn thấy em, tất cả những ý niệm trong
đầu anh đều bị đánh mất, anh không muốn làm em buồn. Lúc em vừa mới biết mình mang
thai, trong phòng tắm em nói muốn chia tay với anh, mà tim anh như sắp vỡ ra vì
nhìn thấy em khóc.”
Cố Triết ngượng ngùng phủ nhận: “Em
không có khóc.”
“Em rõ ràng là có.” Ariel nhớ rất
rõ, “Em đã nói rằng cuộc đời của anh không nên dây dưa với người như em.”
“Thật ra anh luôn biết.” Y tự
giễu cười, “Cuộc đời của em không nên liên quan đến người như anh. Nhưng giờ
đây em đã không còn thay đổi được quyết định của mình, nếu muốn trách thì chỉ
có thể trách bản thân em có sức hấp dẫn quá lớn mà lại ngốc nghếch không biết.”
“Nói tào lao!” Cố Triết oán trách
và lại hôn lên môi y.
Họ nhanh chóng quấn quít bên
nhau, một hồi vui vẻ tràn ngập dần trôi qua, nhưng Ariel vẫn không chịu rút ra.
Cố Triết lười biếng nói: “Ra
ngoài, đi ngủ đi.”
“Không được.” Ariel ôm chặt hắn,
đùa nghịch, “A Triết, hôm nay anh đã say, còn muốn thêm nữa.”
“Đừng nói thế.” Cố Triết phản bác
y, “Nếu anh thật sự say, các dây thần kinh sẽ tê liệt, sao mà cương lên được nữa.”
“……” Ariel bị hắn làm nghẹn một
chút, ngang ngược phản phúng, “Điều này không hoàn toàn chính xác. Là một sinh
viên y khoa, anh có kiến thức chuyên môn cao hơn em, và anh nói anh say thì
chính là say!”
Nói xong, y liền chồm tới hôn môi,
chặn lại ý định phản bác của Cố Triết, mở ra một vòng tình sự mới.
Nhận xét
Đăng nhận xét