[EDIT] MỘT BETA THANH DANH HỖN ĐỘN - QJF - Giả thiết 4 (Phần 4)
Giả thiết 4.4: Rắn và sói
Trời} hơi} hửng} sáng, bản} năng} động} dục} của} lang} tộc} đã} hoàn} toàn} lắng} dịu. Hai} người} họ} đã} giao} phối} không} ngừng} nghỉ} suốt} cả} đêm.
Khó} khăn} lắm} Cố
Triết mới} chìm} vào} giấc} ngủ. Lúc} bình} thường, chắc} chắn} hắn} sẽ} không} thể} ngủ} yên} nơi} màn} trời} chiếu} đất} lại} còn} không} phải} ở} trong} lãnh} địa} của} mình} như} thế} này. Nhưng} giờ} hắn} đã} kiệt} sức} nên} chẳng} còn} bận} tâm} nhiều} đến} thế} nữa.
Mặt} hắn} vương} đầy} nước} mắt, trên} người} in} đầy} dấu} vết} tình} dục, trái} cổ} chi} chít} dấu} hôn, đầu} vú} đã} sưng} phì, trên} eo} trên} bụng} toàn} là} vết} bầm} tím} do} bị} tay} y} nắn} bóp, hai} cái} lỗ} dâm} đã} bị} chơi} thành} hai} cái} miệng} sưng} đỏ} mở} to, vẫn} bị} của} quý} khiến} người} sợ} hãi} kia} đút} chặt, nơi} hai} người} dính} lẹo} vào} với} nhau} lầy} lội} vô} cùng.
Ariel} vốn} là} chủng} tộc} máu} lạnh} nên} vô} cùng} thích} hơi} ấm} tỏa} ra} từ} cơ} thể} của} hắn. Y} ôm} chặt} lấy} hắn} từ} phía} sau, cùng} chìm} vào} giấc} ngủ.
Khi} Cố} Triết} lim} dim} tỉnh} dậy, mặt} trời} đã} lên} đến} đỉnh} đầu. Chỉ} một} cử} động} nhỏ, hắn} đã} nhận} ra} mình} đang} được} Ariel} ôm} chặt} trong} lòng, thậm} chí} trong} cơ} thể} vẫn} còn} bị} cái} thứ} to} bự} kia} nhồi} đầy.
Lúc} hoàn} toàn} tỉnh} táo} lại, hắn} bỗng} cảm} thấy} vô} cùng} xấu} hổ} khi} nhớ} lại} những} gì} đã} xảy} ra} đêm} qua. Bản} năng} khiến} hắn} muốn} giãy} giụa} tránh} thoát} khỏi} y.
Song} động} tác} của} hắn} rất} nhanh} đã} khiến} Ariel} tỉnh} giấc. Y} chẳng} lưu} tình} chút} nào} ấn} hắn} lại} làm} thêm} một} nháy} nữa.
Cố} Triết} bị} y} ấn} lấy} từ} phía} sau, chộp} đuôi} mà} thúc} lút. Hai} cái} lỗ} nhỏ} của} hắn} đã} bị} đụ} sưng} đụ} hồng, tử} cung} ở} chỗ} sâu} trong} sò} non} cũng} đã} tê} tái} trướng} đau} rồi.
Hắn} chịu} không} nổi} bèn} bò} về} phía} trước, muốn} thoát} khỏi} thú} đực} sau} lưng, lại} bị} túm} đuôi} kéo} trở} về, bị} y} hung} hăng} nắc} vào} chỗ} sâu, âm} thanh} đã} trở} nên} khàn} đặc: “Ư}….không} chịu} nổi}…thật} sự}…không} chịu} nổi}…”
Ariel} giữ} chặt} khuỷu} tay} hắn, cúi} xuống} cắn} nhẹ} vào} cái} tai} đầy} lông} xù} xù} của} hắn: "Không} được, kỳ} động} dục} của} ta} chưa} kết} thúc."
"Ta} phải} về..." Hắn} cố} gắng} vùng} vẫy} nhưng} vô} ích, cuối} cùng} chỉ} có} thể} nằm} sấp} xuống} đất, nức} nở: "Ta} muốn} về} nhà... hức} hức, thả} ta} đi..."
Ariel} thì} thầm} bên} tai} hắn: "Một} lát} nữa} sẽ} đưa} em} về."
Nhưng} cái} “đưa} về” trong} miệng} y} không} phải} đưa} Cố} Triết} về} đàn} của} hắn, mà} Ariel} lại} mang} thẳng} Cố} Triết} về} hang} ổ} của} mình.
Sau} khi} được} y} thu} dọn} sạch} sẽ} và} nghỉ} ngơi, Cố} Triết} tỉnh} dậy} trong} trạng} thái} trần} truồng, ngồi} trên} chiếc} giường} phủ} đầy} cỏ} khô. Hắn} ôm} lấy} đuôi} mình, che} đi} hạ} thân.
Đôi} mắt} hắn} đảo} quanh} bốn} phía} xa} lạ, rồi} dừng} lại} trên} người} Ariel. Ariel} vẫn} xinh} đẹp} như} thế, chỉ} khoác} lên} mình} một} chiếc} áo} choàng} rộng} thùng} thình. Đôi} mắt} tím} và} con} ngươi} co} lại} như} một} đường} chỉ} của} y} lười} biếng} nhìn} hắn, nhìn} đến} nỗi} Cố} Triết} cảm} thấy} thấp} thỏm} trong} lòng.
Rõ} ràng} kỳ} động} dục} của} Ariel} vẫn} chưa} kết} thúc. Cố} Triết} lùi} về} phía} sau, giọng} khàn} khàn: "Ta} phải} về} nhà, thả} ta} đi} mà."
Ariel} xoa} xoa} tai} hắn, ánh} mắt} sâu} thẳm: "Đây} là} nhà} của} ta. Em} đã} bảo} sẽ} chịu} trách} nhiệm} cơ} mà, không} thể} chỉ} nói} suông} thế} chứ."
Ba} ngày} tiếp} theo, cuộc} sống} của} Cố} Triết} cứ} như} bị} nhốt} trong} tù. Hắn} không} thể} không} đối} mặt} với} ham} muốn} mãnh} liệt} của} Ariel} trong} suốt} kỳ} động} dục.
Là} xà} tộc, Ariel} không} cần} ăn} uống} hàng} ngày. Nhưng} y} sẽ} thường} xuyên} rời} đi} để} săn} mồi} cho} Cố} Triết, nhưng} y} chẳng} hề} lo} lắng} Cố} Triết} sẽ} trốn} thoát. Cố} Triết} không} có} quần} áo, bản} thân} hắn} lại} quá} e} dè} để} quay} về} đàn} ngay} lúc} này. Vì} vậy, hắn} đành} phải} ở} lại} hang} ổ} của} Ariel, giống} như} nô} lệ} tình} dục} bị} giam} giữ, ngày} ngày} phải} thỏa} mãn} dục} vọng} của} xà} tộc.
Lúc} bị} ép} đến} mức} muốn} hỏng} mất, hắn} luôn} miệng} khóc} lóc} van} xin} Ariel} tha} cho} mình, cho} mình} được} trở} về, nhưng} sau} khi} tỉnh} táo} lại} thì} hắn} liền} biết} làm} như} thế} chỉ} tốn} công} vô} ích, đành} dò} hỏi} y} còn} muốn} làm} thêm} bao} lâu} nữa.
Họ} gần} như} đã} thử} mọi} tư} thế. Cố} Triết} là} giống} đực} lang} tộc, thể} lực} và} khả} năng} tự} phục} hồi} rất} mạnh. Ariel} cũng} coi} như} là} còn} chút} chừng} mực, khi} hai} cái} khe} thịt} phía} dưới} chưa} hồi} phục} thì} y} sẽ} bắt} hắn} "chịu} trách} nhiệm” với} mình} bằng} những} cách} khác, có} lẽ} là} tay} hoặc} có} lẽ} là} miệng, cuối} cùng} thì} cũng} không} hoàn} toàn} làm} hỏng} hắn.
Hắn} đã} từng} thử} biến} thành} nguyên} hình} để} trốn} thoát, nhưng} lại} bị} Ariel} cũng} biến} thành} nguyên} hình} mà} quấn} chặt} lấy. Nguyên} hình} của} y} là} một} con} rắn} trắng} to} lớn. Điều} đáng} sợ} hơn} là} trong} hình} dạng} này, bộ} phận} sinh} dục} của} y} còn} đáng} sợ} hơn} rất} nhiều} so} với} hình} dạng} con} người.
Nguyên} hình} của} y} khi} đó} có} sức} mạnh} khủng} khiếp, rõ} ràng} đủ} sức} để} săn} bắt} không} ít} thú} lớn. Y} quấn} lấy} sói} xám} có} thân} hình} không} nhỏ} trên} người, nhét} hai} khúc} thịt} còn} bự} gấp} đôi} so} với} khi} y} còn} ở} trong} lốt} người} vào} hai} cái} khe} thịt} mềm} mụp, khiến} bên} trong} căng} ra} tê} tái.
Gần} như} không} cần} động} tác} gì} quá} mức, cũng} đã} khiến} thú} cái} bị} quấn} chặt} không} thể} kiềm} chế} tiếng} rên} rỉ, liều} mạng} giãy} dụa} muốn} thoát} ra. Kiểu} giao} phối} nguyên} thủy} này} đan} xen} giữa} khoái} cảm} ngập} tràn} và} đau} đớn} khiến} người} ta} tê} cả} da} đầu.
Nút} kết} của} đầu} khấc} nom} giống} đóa} hoa} thịt} kia} lớn} đến} mức} như} muốn} làm} căng} sình} tử} cung, thời} gian} xuất} tinh} cũng} vô} cùng} dài.
Sau} khi} bị} "dạy} dỗ” một} trận} tơi} bời, Cố} Triết} đã} hoàn} toàn} từ} bỏ} ý} định} biến} thành} thú} hình} trước} mặt} Ariel. Tất} cả} những} chuyện} này} thật} sự} quá} đáng} sợ!
Ariel} rất} thích} nhiệt} độ} cơ} thể} của} Cố} Triết, mỗi} ngày} đều} ôm} rịt} lấy} hắn} mà} ngủ. Hai} người} da} thịt} cận} kề, gối} đầu} bên} nhau, tựa} như} một} đôi} bạn} lữ} thực} sự, cách} xưng} hô} của} y} cũng} từ} chỗ} chỉ} gọi} “Cố} Triết” một} cách} lạnh} nhạt} đã} biến} thành} “A} Triết”.
Ngày} mà} kỳ} phát} tình} của} Ariel} kết} thúc, cuối} cùng} y} cũng} mang} quần} áo} đến} cho} hắn. Cố} Triết} vừa} mặc} vào} đã} vội} vã} muốn} rời} đi, nhưng} liền} bị} y} giữ} chặt} tay} lại.
“Em} muốn} rời} khỏi} ta} đến} vậy} sao, A} Triết?” Vẻ} mặt} thất} vọng} của} Ariel} trông} có} chút} đáng} thương.
Nhưng} Cố} Triết} đã} chịu} đủ} cái} thói} tham} lam} vô} độ} của} y, bèn} không} chút} do} dự} đáp: “Lần} này} là} do} ta} không} đúng, đã} gây} phiền} phức} cho} ngươi, sau} này} ta} sẽ} không} làm} phiền} ngươi} nữa.”
Ariel} khẽ} cười: “Em} cho} rằng} chúng} ta} sẽ} không} gặp} lại} nữa} ư?”
Cố} Triết} cũng} hiểu} điều} đó} khó} có} thể} xảy} ra, dù} sao} lãnh} địa} của} đàn} sói} cũng} ở} một} nơi} không} quá} xa, nhưng} hắn} biết} đêm} trăng} tròn} từ} nay} nhất} định! Nhất} định! Phải} tránh} xa} lãnh} địa} của} xà} tộc! Đặc} biệt} là} Ariel!
“Thật} lạnh} lùng.” Ariel} đột} nhiên} đưa} tay} xoa} lên} bụng} hắn, “Em} sẽ} tự} mình} tìm} đến} ta} thôi, A} Triết.”
Trong} lòng} Cố} Triết} dâng} lên} một} dự} cảm} không} lành, liền} thấy} đôi} môi} đỏ} thẫm} của} y} hơi} cong} lên, nở} một} nụ} cười} rạng} rỡ} đầy} chắc} chắn, những} lời} y} thốt} ra} lại} khiến} hắn} sởn} tóc} gáy: “Ta} là} xà} tộc, thứ} đó} của} ta} sẽ} tồn} tại} trong} cơ} thể} em} 5} năm} lận.”
“Chẳng} bao} lâu} nữa, em} sẽ} sinh} con} cho} ta} thôi.”
Cố} Triết} mang} theo} cơ} thể} đầy} mùi} xà} tộc} trở} về} đàn, để} che} giấu} tất} cả} những} gì} đã} xảy} ra} với} mình, hắn} còn} dụng} tâm} mang} về} vài} con} mồi, giả} vờ} như} mình} chỉ} là} đi} săn} trở} về} mà} thôi.
Đã} ba} ngày} kể} từ} đêm} trăng} tròn, cho} dù} người} trong} đàn} cảm} thấy} nghi} hoặc} về} mùi} của} xà} tộc} từ} trong} ra} ngoài} trên} người} hắn, cũng} không} ai} nghĩ} rằng} hắn} đã} giao} phối} với} một} xà} tộc} suốt} ba} ngày.
Cố} Triết} cảm} thấy} sợ} hãi} những} lời} cuối} cùng} mà} Ariel} nói, hắn} cố} gắng} né} tránh} nghĩ} về} những} chuyện} đó, nhưng} vẫn} gặp} ác} mộng} về} nó. Trong} mơ, hắn} vẫn} bị} trần} truồng} nhốt} trong} hang} ổ} của} Ariel, bị} kéo} đuôi, hai} cái} lỗ} bị} mạnh} bạo} xâm} phạm, tinh} dịch} không} ngừng} rót} vào, sau} đó} hắn} bắt} đầu} đẻ} trứng. Tất} cả} những} điều} này} không} quá} rõ} ràng, hắn} chỉ} nhớ} hình} ảnh} cuối} cùng} là} những} con} rắn} nhỏ} chui} ra} khỏi} vỏ} quấn} lấy} cơ} thể} hắn.
Đôi} đồng} tử} như} sợi} chỉ} màu} tím} của} y} dai} dẳng} nhìn} hắn} chằm} chằm, khiến} hắn} giật} mình} tỉnh} giấc.
Cùng} với} thời} gian} trôi} qua} từng} ngày, Cố} Triết} đã} có} thể} cảm} nhận} rõ} ràng} dường} như} có} gì} đó} trong} khoang} bụng} mình, đang} ẩn} giấu} trong} tử} cung} của} hắn.
Điều} này} khiến} Cố} Triết} cảm} thấy} vừa} sợ} hãi} vừa} lo} lắng, những} đứa} trẻ} lang} tộc} khi} sinh} ra} đã} là} con} non, mà} hắn} thì} lại} bị} xà} tộc} kia} rót} đầy} một} bụng} tinh} dịch, thật} sự} không} biết} những} thứ} đó} rốt} cuộc} là} gì} nữa.
Hôm} đó, có} hai} xà} tộc} đến} thăm} đàn} của} hắn. Bọn} họ} hẳn} là} có} chuyện} quan} trọng} cần} bàn} bạc, rất} nhanh} đã} được} mời} vào} phòng} khách} của} tộc} trưởng.
Cố} Triết} không} nhìn} thấy} tận} mắt, chỉ} nghe} mấy} con} sói} nhỏ} đang} chơi} ở} bên} ngoài} nhắc} đến. Mà} thú} nhân} nữ} trong} lang} tộc} đột} nhiên} trở} nên} vô} cùng} hưng} phấn} về} chuyện} này, bọn} họ} ăn} mặc} lộng} lẫy, như} có} như} không} cố} ý} lướt} qua} nơi} đó.
Cố} Triết} không} nghĩ} về} lý} do} sâu} xa} khiến} bọn} họ} làm} vậy, hắn} được} phân} phó} mang} thức} ăn} đến} cửa} sau, liền} không} nói} một} lời} đi} thẳng} đến} đó. Hắn} mang} những} thứ} đó} từ} xe} kéo} xuống} đặt} trên} bàn} đá, lát} nữa} sẽ} có} đầu} bếp} phụ} trách} nhận} và} xử} lý.
Lúc} này, một} người} phụ} nữ} tinh} xảo} xinh} đẹp} bước} ra} từ} trong} chỗ} tối, động} tác} của} cô} ta} rất} nhẹ} nhàng. Từ} mùi} hương} trên} người} cô} ta, Cố} Triết} biết} cô} ta} là} người} của} xà} tộc, đoán} chừng} là} một} trong} những} vị} khách} quý} đến} thương} thảo} lần} này.
“Kính} chào.” Cố} Triết} lễ} phép} chào} hỏi, “Ta} giao} đồ} xong} sẽ} đi} ngay.”
Người} phụ} nữ} xà} tộc} kia} có} chút} suy} tư} nhìn} hắn, tiến} lại} gần} vài} bước, phun} ra} lưỡi} rắn, thăm} dò} trong} không} khí.
Cố} Triết} thấy} cái} lưỡi} rắn} đó, theo} bản} năng} có} chút} kinh} hãi} mà} lùi} lại} mấy} bước.
“Trên} người} cậu} có} mùi} của} trứng} rắn.” Người} phụ} nữ} tộc} rắn} kia} nói, “Là} mùi} của} Ariel, khó} trách} hắn} lại} muốn} đến} lang} tộc} trước.”
Cố} Triết} nghe} mà} da} đầu} tê} dại, nhanh} chóng} đặt} đồ} xuống, vội} vàng} rời} đi.
Nhưng} chuyện} gì} đến} thì} phải} đến, cuối} cùng} cũng} không} thể} trốn} tránh.
Đêm} tiệc, tất} cả} mọi} người} trong} đàn} đều} phải} tham} gia. Từ} xa} Cố} Triết} đã} nhìn} thấy} hai} vị} khách} đứng} bên} cạnh} tộc} trưởng, một} người} là} người} phụ} nữ} xà} tộc} hắn} gặp} buổi} trưa, người} còn} lại} là} nguồn} cơn} ác} mộng} của} hắn} mấy} ngày} nay.
Bọn} họ} không} có} tai} và} đuôi} như} tộc} sói, nhìn} qua} không} có} bất} kỳ} đặc} điểm} nào} của} thú} nhân, chỉ} trừ} việc} người} phụ} nữ} xà} tộc} kia} thỉnh} thoảng} phun} ra} lưỡi} rắn.
Không} biết} có} phải} người} của} xà} tộc} đều} sở} hữu} vẻ} ngoài} được} trời} phú} như} vậy} hay} không, cặp} nam} nữ} này} trông} vô} cùng} kinh} diễm} tuyệt} luân, khiến} vô} số} tộc} nhân} động} lòng.
Cũng} may, Ariel} dường} như} không} chú} ý} đến} hắn. Y} bận} rộn} ứng} phó} với} những} nữ} thú} nhâ} của} lang} tộc} đến} bắt} chuyện, phần} lớn} thời} gian} đều} nở} nụ} cười} mỉm} chi} phải} phép, cũng} rất} ít} khi} phun} lưỡi} rắn} như} đồng} bạn, khiến} người} ta} cảm} thấy} kỳ} quái.
Đến} cuối} buổi} tiệc, Cố} Triết} đã} thả} lỏng} hơn} rất} nhiều, hắn} nghĩ} Ariel} nhất} định} là} có} chuyện} cần} bàn} bạc} mới} đến} đây} còn} mình} thật} sự} là} tự} mình} đa} tình} mà} thôi.
“Cố} Triết.” Lúc} tan} tiệc, tộc} trưởng} lên} tiếng} gọi} hắn} lại, “Ariel} sẽ} ở} lại} trong} tộc} mấy} ngày, nghe} nói} các} ngươi} có} chút} giao} tình, vậy} tạm} thời} để} hắn} ở} chỗ} ngươi} đi.”
Xung} quanh} vang} lên} những} tiếng} thở} dài} tiếc} nuối, Ariel} đi} đến} trước} mặt} Cố} Triết} dưới} ánh} mắt} chăm} chú} của} mọi} người. Đôi} mắt} tím} cười} như} không} cười} nhìn} hắn, đưa} tay} ôm} lấy} vai} Cố} Triết: “Chúng} ta} về} nhà} thôi, A} Triết.”
Cố} Triết} đối} diện} với} ánh} mắt} không} cho} phép} cự} tuyệt} của} tộc} trưởng, lời} từ} chối} chỉ} có} thể} nuốt} vào} bụng.
“A} Triết.” Trên} đường} trở} về, tay} Ariel} sờ} lên} bụng} Cố} Triết, “Em} cảm} nhận} được} rồi} đúng} không, sao} không} đến} tìm} ta} chứ?”
Cố} Triết} hiểu} rõ, tìm} y} chẳng} khác} nào} tự} chui} đầu} vào} rọ, hắn} thà} một} mình} đối} mặt} với} nỗi} sợ} hãi} chưa} biết} này} cũng} không} muốn} lắc} lư} trước} mặt} Ariel. Ai} biết} y} có} muốn} bắn} thêm} vào} hay} không} chứ.
Vừa} đóng} cửa} lại, Ariel} liền} ôm} lấy} lang} tộc} trước} mặt, Cố} Triết} vội} vàng} đẩy} y} ra: “Đừng} như} vậy, lần} này} cả} hai} chúng} ta} đều} không} phát} tình.”
“Đúng} vậy.” Ariel} thè} lưỡi} rắn} liếm} lên} gáy} hắn, “Nhưng} em} sắp} sinh} trứng} rồi, ta} phải} giúp} em} chứ, nếu} không} sẽ} đau} lắm} đấy.”
Y} vừa} nói} vừa} đẩy} hắn} lên} giường, đè} lên} người} hắn. Trải} qua} ba} ngày} giao} phối} điên} cuồng} kia, y} hiểu} rõ} cơ} thể} Cố} Triết} như} nắm} trong} lòng} bàn} tay. Rất} nhanh} y} đã} ấn} hai} tay} hắn} xuống, đè} hắn} lên} giường, từ} phía} sau} xâm} nhập} vào} hai} lỗ} nhỏ} vẫn} chưa} kịp} thích} ứng} khuếch} trương} kia.
Cố} Triết} liều} mạng} muốn} trốn} về} phía} trước, lại} bị} túm} lấy} đuôi, mạnh} mẽ} ấn} xuống} dưới} thân} giống} đực, mặc} cho} hai} cái} hung} khí} đáng} sợ} kia} từng} tấc} từng} tấc} đâm} vào} cơ} thể. Đầu} khấc} thô} ráp} và} cán} thịt} nghiền} qua} vách} trong} non} mềm} mẫn} cảm, vừa} đau} vừa} ngứa.
“Đừng! Đừng} như} vậy! Ariel, ta} không} muốn!”
“Chỗ} đó} của} em} rõ} ràng} đã} bắt} đầu} chảy} nước} rồi.” Ariel} được} ngậm} chặt} lấy} thì} vô} cùng} thoải} mái, dùng} ngón} tay} nong} lỗ} nhỏ} đang} nút} lấy} y} kia} càng} rộng} ra} hơn. Y} cúi} người} áp} mặt} lên} gáy} Cố} Triết, nheo} mắt} lại, “Tim} em} đập} nhanh, rõ} ràng} cũng} rất} có} cảm} giác} mà.”
Y} không} chút} lưu} tình} đẩy} hai} của} quý} thô} to} vào} sâu} bên} trong, eo} Cố} Triết} hoàn} toàn} mềm} nhũn} xuống. Dù} trải} qua} chuyện} này} bao} nhiêu} lần, hắn} vẫn} không} thể} chịu} được} cảm} giác} hai} lỗ} trước} sau} đều} bị} thúc} mở} lấp} đầy} đến} cực} hạn} này.
Ariel} nghe} tiếng} tim} hắn} đập, cảm} nhận} trạng} thái} của} hắn, nhận} thấy} hắn} đã} thích} ứng} liền} không} thể} chờ} đợi} được} nữa} mà} bắt} đầu} động} tác.
Nước} mắt} Cố} Triết} không} kìm} được} mà} rơi} xuống, không} ngừng} nhỏ} giọng} cầu} xin: “Sâu} quá}… Ariel, chậm} thôi, chậm} thôi}… Ư!”
Ariel} véo} nắn} âm} vật} và} nhũ} hoa} của} hắn, không} ngừng} trêu} chọc} dục} vọng} của} hắn, đợi} đến} khi} hắn} hoàn} toàn} thích} ứng, chuyện} càng} kinh} khủng} hơn} bắt} đầu, Ariel} vậy} mà} biến} về} nguyên} hình!
Điểm} tựa} chống} đỡ} cơ} thể} Cố} Triết} đột} nhiên} biến} mất, vật} kia} trong} cơ} thể} lại} đột} nhiên} phình} to} lên} rất} nhiều. Cố} Triết} kinh} hãi} kêu} lên, không} ngừng} muốn} trốn} thoát, lại} bị} thân} rắn} thô} tráng} quấn} chặt} lấy.
Thân} rắn} trắng} lạnh} quấn} từng} vòng} từng} vòng} lên} cơ} thể} Cố} Triết, hoàn} toàn} ôm} trọn} hắn} vào} lòng, giam} cầm} thú} cái} đáng} thương} trên} người} mình. May} mắn} là} y} còn} chút} chừng} mực, khống} chế} kích} thước} trong} dạng} thú, nếu} không} kích} thước} ban} đầu} của} vật} kia} nhất} định} sẽ} trực} tiếp} chơi} hỏng} thú} cái} trên} người.
Cố} Triết} bị} rắn} trắng} ôm} chặt} trong} lòng, cả} người} đều} ngồi} trên} hai} cái} hung} khí} dữ} tợn} kinh} khủng} kia, hai} khe} thịt} bị} chống} đỡ} đến} hơi} trắng} bệch, co} rút} lại} ngậm} lấy} vật} khổng} lồ} trong} cơ} thể, mỗi} ngóc} ngách} trong} vách} thịt} non} mềm} đều} bị} gai} thịt} thô} ráp} cọ} xát.
Hắn} thật} sự} không} thể} chịu} được} những} điều} này, bất} kể} là} về} thể} xác} hay} tinh} thần, uổng} công} dùng} tay} không} ngừng} bám} víu} vào} thân} rắn, thế} nhưng} móng} vuốt} sắc} nhọn} lại} không} thể} để} lại} một} chút} dấu} vết} nào} trên} đó.
Tai} hắn} rũ} xuống, tuyệt} vọng} nức} nở: “Hức} hức}… Ariel}… biến} trở} lại, ta} không} muốn} như} vậy! Xin} ngươi} đấy} hức}…”
Nhưng} Ariel} làm} như} không} nghe} thấy, y} ra} vẻ} thương} tiếc} dùng} lưỡi} rắn} liếm} đi} nước} mắt} của} hắn, sau} đó} thân} rắn} to} lớn} bèn} siết} chặt} lấy} thú} cái} trên} người, không} chút} lưu} tình} mà} bắt} đầu} nắc. Động} tác} của} y} lúc} sâu} lúc} nông, gốc} rễ} quá} lớn} đâm} vào} khiến} Cố} Triết} không} ngừng} kinh} hoảng} rên} lên} cầu} xin} tha} thứ.
Cố} Triết} liều} mạng} vặn} vẹo} eo} muốn} trốn} thoát, lại} bất} lực} bị} quấn} càng} chặt, bị} giam} cầm} chặt} chẽ} trên} dương} vật} của} xà} tộc, hai} cái} lỗ} thịt} đều} bị} ép} nuốt} ăn} lấy} vật} kia, bị} ép} buộc} lên} cao} trào.
Đầu} rắn} trắng} vòng} đến} trước} mặt} hắn, lưỡi} rắn} từng} chút} từng} chút} liếm} lên} má} hắn, giống} như} là} đang} an} ủi} cảm} xúc} suy} sụp} của} hắn, kỳ} lạ} là} hành} động} đó} khiến} Cố} Triết} bình} tĩnh} hơn} không} ít.
Hình} thú} của} Ariel} cũng} rất} đẹp, toàn} thân} trắng} như} tuyết, lại} thon} dài, một} đôi} mắt} mang} đồng} tử} dọc} màu} tím} trong} suốt} như} đá} quý, khóe} miệng} hơi} cong} lên, nhìn} qua} giống} như} đang} mỉm} cười, lưỡi} rắn} dài} của} y} men} theo} đôi} môi} không} ngừng} hé} mở} vì} rên} rỉ} của} Cố} Triết, tùy} ý} quấn} lấy} đầu} lưỡi} thô} ráp} của} hắn.
Nhận xét
Đăng nhận xét