Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2025

[EDIT] SAU KHI LỘ TẨY - Chương 5

  Chương 5: Đi vào hang hổ, suýt nữa thì lộ thằng đệ dưới háng, tay to ve vuốt Vì muốn triệt để củng cố hình tượng người đã thuộc về Hứa Tự, ngày hôm sau Bùi Thư dậy thật sớm, tranh thủ lúc Hứa Tự lên triều thì ra cửa tiễn hắn. "Sao không ngủ thêm chút nữa?" Rõ ràng Hứa Tự có chút kinh ngạc. "Ngủ không được ạ, muốn đến tiễn đại nhân." Bùi Thư e lệ ngượng ngùng nhìn hắn một cái, mồm thì nói "tiễn", trong mắt lại rõ ràng lộ ra tình ý. Hứa Tự ngây ngốc, một lúc sau mới mím môi: "Ban ngày nếu thấy nhàm chán thì có thể đi dạo trên đường, bạc cứ tự lấy, ta sẽ trở lại mau thôi." Hắn cuộn cuộn ngón tay, duỗi tay vuốt ve cổ áo Bùi Thư: "Sáng sớm hơi lạnh, mặc thêm chút nữa." Bùi Thư gật gật đầu, nhìn theo hắn đi xa, lúc này mới chuyển ánh mắt về phía cổ áo mình. Hôm nay cậu chọn một bộ váy màu xanh đậm, không quá nổi bật, nhưng cũng lộ ra chút tâm cơ ở vài nơi, cổ áo váy so với bình thường thì trễ hơn, cần cổ trắng ngần như ẩn như hiện. Đúng là ...

[EDIT] SAU KHI LỘ TẨY - Chương 4

  Chương 4: Bôi rượu lên đầu nhũ, đối thủ một mất một còn hình như có ý với cậu Bầu ngực đỏ ửng mà cậu chưa từng chạm vào bỗng chốc cứng lên. Bùi Thư chưa bao giờ biết nơi này lại có thể mang đến cảm giác tuyệt vời đến vậy. Từng đợt sóng khoái lạc lan tỏa khắp cơ thể, Bùi Thư vùi đầu vào lòng Hứa Tự, nửa người đã mềm nhũn ra. Hương thơm thoang thoảng của gỗ tùng tràn ngập lồng ngực Bùi Thư. Mùi hương đặc trưng trên người Hứa Tự bao bọc lấy cậu. Bùi Thư vô thức hít một hơi thật sâu, cảm nhận được sự cứng đờ dưới thân, cậu mới nhận ra mình vừa làm gì. Bầu không khí mập mờ lan tỏa trong không trung. Hứa Tự chỉ khẽ dừng lại một lát rồi lại tiếp tục hành động. Đôi gò bồng đảo mềm mại rung động dưới những ngón tay thon dài, chỉ một chút nữa là đã hoàn toàn vượt qua chiếc áo yếm trễ nải. Hứa Tự hít sâu một hơi, múc một thìa nhỏ rượu nếp từ chén trên bàn, đổ hết lên ngực Bùi Thư. Cảm giác ướt át khiến Bùi Thư khó chịu muốn ngồi dậy, nhưng lại bị Hứa Tự ấn trở lại. Hàng mi Hứa Tự khẽ run, s...

[EDIT] SAU KHI LỘ TẨY - Chương 3

  Chương 3: Để đối thủ xoa vú, mặc trang phục nửa kín nửa hở đưa đồ ăn Ngày hôm sau, Bùi Thư vừa tỉnh giấc đã ngóng trông Hứa Tự trở về. Giờ lên triều quá sớm, đối với cậu ấm nhỏ được nuông chiều từ bé mà nói thì cậu dậy hổng nổi. Tối qua tức điên lên được khiến Bùi Thư nhất thời nghẹn họng, mãi đến khi về phòng cậu mới sực nhớ ra, tối qua hình như Hứa Tự còn chưa dùng bữa, vậy thì lấy đâu ra cái lý do "ban đêm không nên ăn quá nhiều" chứ. Bùi Thư cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn trời, rồi đổi hướng đi đến cửa Hứa phủ. Ngoài cửa, xe ngựa vừa dừng lại, Bùi Thư điều chỉnh lại biểu cảm, nhẹ nhàng tiến đến, nở một nụ cười mang theo vài phần e thẹn với Hứa Tự: "Đại nhân vất vả rồi." Hôm nay trời nắng đẹp, Bùi Thư cố ý phơi nắng khá lâu trong sân, trên mặt ửng hồng, trông giống như dáng vẻ e lệ của người con gái khi gặp người tình. Nô tài bên cạnh Hứa Tự ngó cậu hai cái với ánh mắt kỳ lạ, cuối cùng cũng im lặng đứng một bên không hé câu nào. Trong lòng Bùi Thư càng thê...

[EDIT] SAU KHI LỘ TẨY - Chương 2

  Chương 2: Nhào vào trong ngực, vì tìm nhược điểm mà ngậm điểm tâm chủ động quyến rũ Đương nhiên Bùi Thư chả có hậu sự gì cần xử lý. Cậu tiện tay nhét ngân phiếu vào trong y phục, lượn lờ trên phố vài vòng rồi ung dung về Hứa phủ. Thủ vệ ở cửa vừa rồi đã chứng kiến toàn bộ quá trình cậu diễn tới diễn lui, lúc này thấy cậu đến, mang ánh mắt quái dị nhường đường, tiện thể còn chuyển lời của đại nhân nhà mình: "Vị cô nương này, lão gia phân phó rằng trong phủ vốn neo người, trừ việc không được đặt chân đến thư phòng của lão gia thì các viện còn lại cô nương cứ tự nhiên." Không thể đến thư phòng ư? Bùi Thư gật đầu với thủ vệ ở cửa, tùy ý bước vào Hứa phủ. Hứa phủ còn lớn hơn so với tưởng tượng của cậu, cũng vắng vẻ hơn nhiều. Hứa Tự không để lại người dẫn cậu đi, Bùi Thư bèn tự mình đi dạo trong phủ. Có lẽ vì sau khi mua về cũng không sửa sang gì nhiều nên các sân viện phần lớn vẫn giữ nguyên bộ dáng cũ, không thể nói là quá tệ, nhưng cũng chẳng có gì đặc sắc. Dọc đường đi ngoài...

[EDIT] SAU KHI LỘ TẨY - Chương 1

  Chương 1: Bán mình chôn cha, mặc nữ trang quyến rũ đối thủ một mất một còn Bùi Thư cảm thấy Hứa Tự là kẻ đáng ghét nhất trên đời. Cửa phòng bị đạp mạnh, Bùi Thư nổi giận đùng đùng xông vào từ bên ngoài, tu một hơi cạn sạch cả ấm trà lạnh. "Thiếu gia, thiếu gia, xin chậm một chút..." Phía sau có Lão quản gia vội vàng chạy theo vào, mặt mày lo lắng lấy đi ấm trà lạnh từ tay Bùi Thư: "Ngài so đo với hắn làm gì, hắn chẳng qua chỉ là một tên nhà quê chưa trải sự đời mà thôi. Nếu có bất mãn gì thì ngài cứ nói với Thế tử gia là xong, hà tất phải tự làm mình tức giận như thế chứ." "Hứa Tự đúng là tên khốn kiếp!" Bùi Thư tức giận, giật lấy ấm trà từ tay quản gia, ngửa cổ dốc ngược, trong ấm trống không, chẳng còn một giọt nào. Quản gia vẫy tay ra hiệu cho người hầu đang run rẩy bên ngoài bưng trà vào, rồi quay lại khuyên nhủ Bùi Thư: "Chắc chắn là như vậy rồi, hắn dám chọc giận thiếu gia nhà ta đến mức này, đúng là đồ tồi!" Ông ta dỗ dành Bùi Thư ngồi x...

[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Chương 60

  Chương { 60: Năm { đó { đài { cao { phong { lưu { mãi, bây { giờ { lại { lên { Gia { Thủy { lâu { Lầu { Gia { Thủy, cao { ba { mươi { trượng, năm { đó { được { Thái { Tổ { Nguyên { Đế { định { đô { lập { quốc { xây { dựng, một { sớm { lên { lầu { xưng { đế, muôn { dân { tám { phương { thần { phục. Lầu { đài { này { đồng { thọ { cùng { Đại { Trần, đã { đứng { vững { gần { trăm { năm. Hôm { nay { Trần { Chấp { lại { lên { xem { nó. Trần { Liễm { Vụ { dắt { ngựa { theo { sau, kề { sát { Trần { Chấp { mà { hỏi: "Cơ { thể { Chẩm { Nhi { còn { chưa { được { bồi { bổ, có { cần { trẫm { bế { không?" Mười { mấy { ngày { đêm { mưa { móc { hoang { đường { quả { thật { hao { tổn { sức { người, nhưng { Trần { Chấp { dù { sao { cũng { là { Trần { Chấp, hắn { nâng { tay { áo { bước { lên { trên. Lầu { đài { cao { vút { được { xây { dựng { trong { hoàng { thành, n...

Want some tea? 😈😈😈

Follow Quỷ để cập nhật ở đây nha :3