[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Chương 29
Chương[ 29: "Thần[ muốn[ Bệ[ hạ[ đút[ cho[ thần[ trên[ long[ ỷ."
Trời[
nắng[ đẹp, gió[
lặng[ thinh, trong[
cấm[ cung[
thanh[ bình[
ấm[ áp.
Khi[
Trần[ Liễm[
Vụ[ ôm[
Trần[ Chấp[
bước[ ra[
khỏi[ tẩm[
điện[ thì[
cũng[ vừa[
lúc[ Thôi[
Hộc[ vén[
bào[ bước[
vào[ cửa.
Mở[
mắt[ đã[
thấy[ hai[
người[ trước[
mặt, Thôi[ Hộc[
bỗng[ sững[
sờ[ tại[
chỗ.
"Tham[ kiến[ Bệ[ hạ." Chậm[
một[ nhịp[
cậu[ ta[
mới[ nhớ[
ra[ là[
phải[ hành[
lễ.
Trần[
Liễm[ Vụ[
đứng[ ở[
trong[ sân, cánh[
tay[ dài[
đương[ ôm[
lấy[ bả[
vai[ Trần[
Chấp, rũ[ mắt[
nhìn[ Thôi[
Hộc.
Nhìn[
cậu[ ta[ bận[ áo[ bạc, mặt[ tựa[ ngọc, khi[ quỳ[ xuống[ vạt[ áo[ trải[ ra[ đón[ lấy[ dương[ quang[ trong[ trẻo.
Trần[
Liễm[ Vụ[
nhếch[ miệng, liếc[
nhìn[ đỉnh[
đầu[ cậu[
ta[ mà[ cười[ một[ tiếng, rồi[ mở[ áo[ choàng[ lông[ hạc[ xanh[ đang[ cầm[ trên[ tay[ ra[ cẩn[ thận[ khoác[ lên[ người[ Trần[ Chấp. Trần[ Chấp[ vừa[ đưa[ tay[ muốn[ đẩy, y[ liền[ khẽ[ hừ[ một[ tiếng[ nhỏ[ giọng[ khuyên[ nhủ: "Thu[
lạnh[ rồi, không[
thể[ không[
mặc[ thêm[
áo." Vừa[ nói[
vừa[ chậm[
rãi[ chỉnh[
lại[ y[
phục[ cho[
hắn.
Để[
mặc[ Thôi[
Hộc[ quỳ[
trên[ mặt[
đất[ ở[ đó[ một[ mình.
Trần[
Chấp[ nào[
có[ thể[
không[ biết[
tâm[ tư[
của[ Trần[
Liễm[ Vụ, thấy[
y[ không[
cho[ cậu[
ta[ đứng[
dậy[ liền[
tự[ mình[
mở[ miệng[
bảo: "Thôi[ tiểu[ lang[ tới[ làm[ gì? Ta[ cùng[ Bệ[ hạ[ sắp[ rời[ điện[ rồi, Thôi[
lang[ xin[
cứ[ về[
đi."
"Ừm," Trần[ Liễm[ Vụ[ ở[ bên[ cạnh[ hùa[ theo[ một[ tiếng, lại[
ân[ cần[
hỏi, "Hay[ là[
Thôi[ lang[
muốn[ vào[
trong[ chờ? Lò[
sưởi[ trong[
tẩm[ điện[
vẫn[ còn[
nóng[ đấy."
"Thần[ không[ dám."
Thôi[ Hộc[
vội[ vàng[
nói, lại[ do[
dự[ mà[
cáo[ từ, "Là[
thần[ quấy[
rầy[ rồi, xin[
Thánh[ giá[
đi[ trước, vi[
thần[ xin[
cáo[ lui."
Thế[
là[ Trần[
Liễm[ Vụ[
ôm[ Trần[
Chấp[ đi[
ra[ ngoài, Thôi[
Hộc[ đứng[
dậy[ chắp[
tay[ đứng[
hầu[ phía[
sau.
Lúc[
sắp[ bước[
qua[ ngạch[
cửa, Trần[ Liễm[
Vụ[ chẳng[
hề[ nề[ hà[ một[ ai, ôm[ eo[ bế[ ngang[ Trần[ Chấp[ vào[ lòng, áo[
choàng[ lông[
hạc[ tung[
bay.
Hai[
người[ bọn[
họ[ đang[
nói[ gì[
Thôi[ Hộc[
đã[ không[
còn[ nghe[
thấy[ nữa, ngơ[
ngẩn[ nhìn[
theo[ bóng[
lưng[ của[
họ.
Vì[
chuyện[ đoạt[
quyền[ trong[
cung[ hôm[
nay, Thôi[ Hộc[
lo[ lắng[
đến[ mức[
trằn[ trọc[
suốt[ đêm, hai[
mắt[ thâm[
quầng.
Ai[
ngờ[…
Nhìn[
Hoàng[ đế[
đã[ ôm[
Trần[ Quân[
đi[ xa, Thôi[
Hộc[ vội[
vàng[ vén[
bào[ ra[
khỏi[ điện, sải[
những[ bước[
dài[ trên[
đường[ lớn[
ngược[ chiều[
với[ họ, đi[
vào[ chỗ[
ngoặt[ bèn[
gài[ vạt[
áo[ vào[ thắt[ lưng, chân[ chạy[ như[ bay.
Cậu[
ta[ phải[
lập[ tức[
ra[ khỏi[
thành, khẩn[ cấp[
ra[ lệnh[
cho[ mười[
vạn[ đại[
quân[ mai[
phục[ ngoài[
thành[ rút[
về[ ngoại[
ô.
Mà[
người[ bên[
kia[ lại[
thong[ thả[
bước[ từng[
bước[ nhàn[
nhã.
"Bệ[ hạ, rõ[ ràng[ có[ kiệu[ để[ đi[ mà." Trần[
Chấp[ dựa[
vào[ lòng[
y[ bất[ lực[ nói.
"Cửa[ cung[ cách[ có[ một[ bước[ chân,
ngồi[ kiệu[
làm[ gì." Trần[
Liễm[ Vụ[
nhướng[ môi[
cười, vững[ vàng[
ôm[ mỹ[
nhân[ trong[
lòng[ đi[
về[ phía[
Phổ[ Tai[
cung.
Trần[
Chấp[ nhìn[
y, thầm[ kinh[
ngạc[ vì[
hôm[ nay[
y[ không[
vì[ chuyện[
gặp[ lại[
Thôi[ Hộc[
mà[ sinh[
giận[ dỗi[
với[ hắn.
Có[
lẽ[ là[
hai[ tháng[
nay, khe[ hở[
trong[ lòng[
vị[ huyền[
tôn[ này[
của[ hắn[
cuối[ cùng[
cũng[ rộng[
lượng[ hơn[
một[ chút[
hay[ chăng.
"Lá[ phong[ đỏ[ trên[ núi[ Liên[ Hoa[ rất[ đẹp, mấy[ hôm[ nữa[ Bệ[ hạ[ dẫn[ thần[ ra[ ngoài[ thành[ xem[ cảnh[ thu[ có[ được[ không?" Trần[
Chấp[ làm[
như[ lơ[
đãng[ hỏi[
chuyện[ phiếm.
Lại[
đi[ thêm[
hai[ bước, Trần[
Liễm[ Vụ[
mới[ mở[
miệng, "Khanh[ Khanh[ không[ thích[ lá[ phong[ trong[ hoàng[ cung[ này[ ư?"
"Cảnh[ núi[ non[ vẫn[ đẹp[ hơn,"
Trần[ Chấp[
đáp, "Thần[ cũng[ muốn[ cùng[ Bệ[ hạ[ ra[ ngoài[ giải[ khuây[ một[ chút."
Trần[
Liễm[ Vụ[
ôm[ Trần[
Chấp, nhìn[ con[
đường[ phía[
trước[ rồi[
chậm[ rãi[
nói: "Nhưng[ mà[
Trẫm[ chỉ[
muốn[ cùng[
ngươi[ ở[
mãi[ trong[
cung[ viện[
này[ thôi."
Trần[
Chấp[ nghe[
vậy[ định[
nói[ gì[
đó, nhưng[ trước[
mắt[ đã[
nhìn[ thấy[
ngã[ ba[
đường[ lớn.
Hai[
con[ đường[
rẽ[ nhánh[
đi[ về[ phía[ Nam[ và[ phía[ Bắc, phía[ Bắc[ là[ tẩm[ cung[ của[ Thiên[ tử[ - Phổ[ Tai[ cung, phía[
nam[ là[
Triệu[ Quyền[
điện[ nơi[
quần[ thần[
hội[ họp.
Hôm[
nay[ trước[
tiên[ phải[
lấy[ đại[
cục[ làm[
trọng.
"Bệ[ hạ," Trần[
Chấp[ cọ[
sống[ mũi[
lên[ cổ[
Trần[ Liễm[
Vụ, khẽ[ nói, "Thần[ lại[ muốn..."
Trần[
Liễm[ Vụ[
nghe[ vậy[
liền[ tỉnh[
táo[ hẳn, liếc[
nhìn[ Trần[
Chấp, sóng[ chuyển[
trong[ mắt, cười[
hỏi: " Sao[ hôm[
nay[ Khanh[
Khanh[ lại[
thèm[ thế[
hả?"
"Đã[ hai[ tháng[ bệ[ hạ[ chẳng[ để[ ý[ đến[ thần." Trần[
Chấp[ vòng[
tay[ qua[
cổ[ Trần[
Liễm[ Vụ, vươn[
vai[ như[
làm[ nũng, đầu[
gối[ lên[
cổ[ y, "Thần[
cũng[ đành[
nhịn[ hai[
tháng, đêm[ đêm[
nghĩ[ đến[
Bệ[ hạ[ chăn[ đơn[ gối[ chiếc."
"Nghĩ[ gì?" Trần[
Liễm[ Vụ[
khẽ[ hỏi, siết[
chặt[ tay[
ôm[ hắn[
lên[ cao[
hơn[ một[
chút, nghiêng[ mặt[
hôn[ lên[
môi[ hắn.
"Nghĩ[ bệ[ hạ[ ôm[ thần, đưa[ vật[ cứng[ kia[ vào, muốn[ thần[ ngậm[ lấy[ ăn[ cho[ no..."
Trần[
Liễm[ Vụ[
ngắm[ hắn[
thật[ gần, ánh[
mắt[ sâu[
thẳm.
"Thần[ ăn[ đến[ mệt[ lả, Bệ[ hạ[ lại[ tự[ tay[ đút[ cho[ thần[ ăn."
Trần[ Chấp[
ngẩng[ dậy[
trong[ lòng[
y, vòng[ tay[
còn[ lại[
ôm[ lấy[
cổ[ y, rồi[
lại[ áp[
mặt[ vào[
y[ nói, "Mỗi[
đêm[ thần[
nhớ[ đến[
mức[ bực[
bội, nhớ[ đến[
ướt[ cả[
giường[ cũng[
không[ ngủ[
được..."
"Bệ[ hạ[ xoa[ cho[ thần..."
Hô[
hấp[ của[
Trần[ Liễm[
Vụ[ trở[
nên[ thô[
nặng, xòe[ bàn[
tay[ luồn[
xuống[ nơi[
bí[ ẩn[ của[ hắn, cách[ áo[ choàng[ mà[ mân[ mó.
Trần[
Chấp[ lắc[
đầu[ thở[
dốc[ dán[
chặt[ lấy[
Trần[ Liễm[
Vụ, gương[ mặt[
động[ tình[
nhíu[ mày, nói: "Muốn[ bệ[ hạ[ luồn[ vào[ vò[ nó[ ạ."
"Tới[ ngay[ đây, lên[ giường[ rồi[ trẫm[ dùng[ cái[ đó[ đút[ Khanh[ Khanh[ ăn[ có[ được[ không[ hửm?"
Trần[ Liễm[
Vụ[ ngậm[
lấy[ đôi[
môi[ đang[
thở[ hổn[
hển[ của[
Trần[ Chấp, chân[
dài[ sải[
bước[ gấp[
gáp[ đi[
tới.
Trần[
Chấp[ ngoái[
mắt[ nhìn[
về[ phía[
trước, chỉ[ còn[
nửa[ bước[
nữa[ là[
đến[ ngã[
rẽ.
"Hôm[ nay[ Bệ hạ không[ vào[ triều,
trong[ Triệu[
Quyền[ điện[
không[ có[
ai[ … thần[
muốn[ Bệ hạ ngồi[
trên[ long[
ỷ[ mà[
cho[ thần[
ăn." Trần[ Chấp[
nắm[ lấy[
tay[ áo[
của[ Trần[
Liễm[ Vụ[
nói.
Câu[
nói[ ấy[
như[ đâm[
thẳng[ vào[
tâm[ khảm[
của[ gã[
hôn[ quân.
"Ái[ khanh, cái[ này[ là[ chính[ ngươi[ nói[ đấy." Trần[
Liễm[ Vụ[
hít[ một[
hơi[ thật[
sâu[ khẽ[
thì[ thầm[
bên[ tai[
Trần[ Chấp, giọng[
đã[ khàn[
khàn.
Dưới[
chân[ dậm[
những[ bước[
gấp[ gáp, môi[
khẽ[ nhếch[
lên, rồi[ hướng[
về[ Triệu[
Quyền[ điện[
mà[ đi.
Quỷ: Nhân tiện làm rõ luôn thì Phổ Tai cung là nơi hoàng đế nghỉ ngơi, Triệu Quyền điện là nơi hoàng đế lên triều nghe bá quan văn võ vào chầu. Long ỷ (ghế ngồi của vua khi lên chầu) chỉ ở trong Triệu Quyền điện thôi nha.
nghiện bộ này mất roài chủ nhà oi
Trả lờiXóa😂😂😂
Xóa