[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Chương 56

 Chương| 56: "Là| thân| binh| của| Thái| Tổ| gia!" "Quý| nhân| chẳng| lẽ|| hậu| duệ| của| Ân| tướng?"

"Là| thân| binh| của| Thái| Tổ| gia| sao?"

| một| nhà| đối| diện| cũng|| người| đẩy| cửa, một|| lão| mang| giọng| nghe| như| đang| khóc| bước| ra.

Chầm| chậm, lại|| vài| người| già| trong| mấy| nhà| nữa| cũng| thò| đầu| bước| ra.

Trên| đường| lớn| trong| thành, một| toán| quân| toàn|| mặt| Địch| nhân| chỉnh| tề| diễu| hành, ấy| thế|| dẫn| đầu| lại|| một| người| Hán.

Lão| tướng| Trần| Khoách| cưỡi| trên| ngựa| cao, một| mình| một| ngựa| đi| đầu| giơ| cao| lệnh| bài| của| Quân| Trần| Khoách, cao| giọng|| lên| "không| làm| hại| dân”.

"Kia|| chữ| 'Trần'| mà!" Đứa| cháu| nhỏ| tóc| xõa| ngang| vai| của| nhà| kia| kích| động| thò| đầu| ra, chỉ| vào| cờ| lớn| của| đội| quân| trên| đường|| kêu| lên.

Người| biết| chữ| trong| thành| không| nhiều, nhưng| phần| lớn| đều| nhận| ra| chữ| Trần| này.

"Là| thân| binh| của| Thái| Tổ| gia| sao!" Có| một| người| đàn| ông| thô| kệch| què| chân| nghển| cổ| lớn| tiếng| hỏi.

Tướng| lĩnh| dẫn| đầu| đội| quân| ghìm| ngựa| chậm| lại, quay| đầu| nhìn| sang.

Tay| cầm| roi| ngựa| chắp| lại| bái| lễ, Trần| Khoách| mở| lớn| miệng, đoạn|| lên| với| người| kia: "Là| thân| binh| của| Thái| Tổ| gia!"

Tiếng| than| khóc| bùng| lên, bà| lão| vừa| đẩy| cửa| đột| nhiên| quỳ| rạp| xuống, nức| nở| đập| đất| không| ngừng.

Tiếng| người| khóc| lóc| dần| dần| lan| khắp| bốn| phương, miệng| kêu| Thái| Tổ| gia.

Một| trăm| năm| đã| trôi| qua|| đây| vẫn|| ngọn| núi| trấn| giữ| lòng| dân| Đại| Trần. Dù| gần| đây| bài| hịch| văn| luận| tội| Thái| Tổ| càn| quét| khắp| thiên| hạ, ô| danh| đầy| tai, nhưng| nỗi| sợ| hãi| tràn| ngập| trong| lòng| dân| chúng| với| quân| phản| loạn| Khương| Đảng|| binh|| Bắc| Địch| đã| ngay| lập| tức| bị| danh| hiệu| kia| áp| xuống.

| lão|| tiếng| nói| nhất| trong| thành| cũng| được| người| khác| dìu| ra, lão|| thể| nhìn|| chữ| Hán| viết| trên| cánh| tay| quân| Địch| đang| đi| qua| - "Vì| Trần| dẹp| loạn”.

"Phụ| lão| hương| thân| đừng| sợ, lần| này| quân| La| không| đến| xâm| phạm||| đến| đánh| trận| cho| chúng| ta| đó!"

La| Địch| đến| đánh| trận| cho| bọn| họ| ư, dân| chúng| nghĩ| cũng| không| dám| nghĩ. Nhưng| quả| thật|| một| người| Hán| khôi| ngô| dẫn| binh| cưỡi| ngựa, địch| nhân||| cao| mũi| dài| nối| nhau| không| dứt| theo| sau.

"Thái| Tổ| gia| hiển| linh| rồi." Dân| chúng| vây| quanh| vị|| lão|| liên| tục| khóc| than.

Trần| Khoách| dẫn| binh| đến| giữa| thành, quan| lại| trong| nha| môn| đã| bị| tốt| Địch| trói| chặt| áp| giải| đến| trước| toàn| quân.

"Phụng| mệnh| thánh| thượng, phàm|| thành| trì| dọc| dãy| Tề| Sơn| theo| dòng| Trường| Y| chảy| qua, quan| lại| trên| dưới| đều| phải| bị| chém| đầu| thị| chúng." Trần| Khoách| truyền| lời| bốn| phía.

Nói| xong, ông| ta| đích| thân| vung| đao| hành| hình, liên| tiếp| một| mạch| chém| đứt| hơn| mười| thủ| cấp, thu| đao| ra| hiệu| binh| tốt| nhặt| lên| treo| cao| trên| đầu| thành.

Lúc| này| cờ| Trần| đã| cắm| khắp| quanh| thành, bay| phấp| phới| trong| gió. Quân| tiên| phong| xuyên| qua| thành| chạy| đến| thành| trì| tiếp| theo. Quân| Trần| Khoách| chỉnh| đốn| nhân| mã, để| lại| một| đội| binh| tốt| giữ| thành, an| ủi| lòng| dân, rồi| thúc| ngựa| dẫn| quân|| đi.

Quan| lại| các| châu| huyện| dọc| theo| dãy| Tề| Sơn, theo| dòng| Trường| Y| đều| cùng| một| giuộc| với| Khương| Đảng. Khương| Đảng| chọn| con| đường| này| để| đánh| thẳng| vào| đô| thành, có| rất| ít| nhân|| đóng|| các| thành| dọc| đường, Quân| Trần| Khoách| dẫn| binh| phản| công| thế| như| chẻ| tre.

Một| đường| này| thu| lại| đất| của| nhà| Trần, kiêm| chặn| lương| thảo, quân| Khương| phía| trước| đang| chạy| thẳng| về| kinh| thành| vẫn| chưa| tỉnh| ngộ. Theo| tốc| độ, bọn| chúng| sắp| đến| đô| thành, hẳn| cũng| không| kịp| dùng| bữa| lương| thảo| tiếp| theo.

Nhóm| tiền| quân|| trung| quân| vừa| đi| không| lâu, hậu| quân| do| Thôi| Hoài| Cảnh| dẫn| đầu| đã|| cửa| thành.

Đội| quân| đi| sau| cùng| này| không| chỉnh| tề| như| đội| trước, phần| lớn|| dân| Trần| mặc| áo| vải| đeo| giày| cỏ| người| này| người| kia| lẫn| lộn. Thôi| Hoài| Cảnh| đi|| phía| trước| được| người| dìu| xuống| ngựa. Chuyến| đi| này| bôn| ba| vất| vả, ông| ta| nhận| lấy| gậy| chống| mới| đứng| vững| được, vẫy| vẫy| tay, quân| dân| dìu| nhau| bước| vào| cửa| thành| Nghiêm| Thủy| đang| mở| lớn.

Trên| cửa| thành, cờ| hiệu| phấp| phới| trong| ánh| chiều| tà.

Nhìn| thấy| cảnh| này, bô| lão| đang| lo| liệu| việc| trong| thành| dẫn| theo| thủ| hạ|| dân| chúng| ra| nghênh| đón. Thành| đã|| chủ, phải| dựa| vào| những| nhà| nho| địa| phương| này| chủ| trì| chống| đỡ.

Hai| vị| lão| nho| chắp| tay| thi| lễ| chào| nhau.

"Lão| hủ| đến| đưa| lương, mấy| ngày| nay| giao| chiến| khắp| nơi, nhờ| quý| công| trông| coi| dân| chúng| trong| thành, phân| phát| lương| thực| này| xuống, cũng| đủ| để| chống| đỡ| đến| khi| chiến| loạn| yên| ổn. Ngoài| ra|| một| phong| chiếu| chỉ| của| hoàng| thượng| ta| đã| sao| chép|| đây, nhờ| quý| công| chép| lại| dán|| khắp| nơi| trong| thành, thông| cáo| cho| dân| Trần| để| an| ủi| lòng| dân." Lúc| Thôi| Hoài| Cảnh| hãy| còn| đang| nói| chuyện, từng| chiếc| xe| chở| lương| thực| lăn| bánh| vào| thành. Thôi| Hoài| Cảnh| lại| nhận| lấy| một| hộp| dài| từ| bên| cạnh, đoạn| lấy| ra| một| tờ| bố| cáo| đưa| cho| vị|| lão.

| lão| vội| cung| kính| bái| nhận| lấy.

"Đây|| lưu| dân|| ta| gặp| trên| đường| đến, đều|| người| chạy| loạn| từ| các| thành," Thôi| Hoài| Cảnh| nói, đoạn| quay| đầu| vẫy| tay, "Có| vị| nào|| dân| thành| Nghiêm| Thủy| không? Ra| đây| đi, về| nhà| rồi."

Phía| sau| Thôi| Hoài| Cảnh|| đến| hơn| ngàn| lưu| dân, ai| nấy| đều| đã| đói| rét| mệt| mỏi. Trong| số| họ|| người| bị| chiến| loạn|| dạt| khỏi| quê| hương, lúc| sau| lại| nghe| nói| thành| nhà| mình| bị| phản| đảng| công| chiếm| nên| không| dám| về| nhà, cù||| bất. Cũng|| người| không| muốn| sống| dưới| ách| cai| trị| của| phản| tặc|| chạy| trốn| khỏi| thành, đến| khi| ra| khỏi| thành| muốn| chạy| đến| thành| khác| mới| biết| tất| cả| các| thành| vùng| này| đều| đã| cắm| cờ| Khương| Đảng, chỉ|| thể| trốn| tránh|| nơi| hoang| vu, ăn| cỏ| rễ| sống| qua| phải| độ| mấy| chục| ngày.

Dân| đen| lóc| cóc|| người| tự| mình| bước| ra, cũng|| người| run| rẩy|| xuống| từ| trên| lưng| binh| Địch, hơn| trăm| người| nối| tiếp| nhau| quỳ| xuống| trước| mặt| Thôi| Hoài| Cảnh|| dập| đầu.

Khi| bọn| họ| nhác| thấy| quân| Địch| thì| không| ai| không| trốn| tránh| bỏ| chạy, ấy|| nhờ| Thôi| Hoài| Cảnh| đích| thân| chạy| vạy| hao| sức| hết| lời| mới| đưa| được| bọn| họ| về| thành.

"Đừng| quỳ, đừng| quỳ, về| nhà| cả| đi." Thôi| Hoài| Cảnh| vẫy| tay| bảo| bọn| họ| đứng| dậy, để| dân| chúng| trong| thành| bên| cạnh| đỡ| bọn| họ| đi.

"Ân| nhân," vị|| lão| bước| lên| một| bước| nói, "Không| nhận| dân| chúng| quỳ| lạy, vậy| xin| nhận| một| lạy| của| thảo| dân| này| thay| cho| người|| đây."

Vừa| nói| vừa| cung| kính| muốn| hành| lễ.

Thôi| Hoài| Cảnh| đỡ| ngăn| lão| lại, nói: "Thiên| hạ| thịnh| suy| bách| tính| khổ, đây|| một| chút| bổn| phận| của| kẻ| làm| quan, ta| làm| bề| tôi, có| ân||| nói."

"Ngoài| đồng| còn| không| ít| lưu| dân, lại|| cả| tàn| binh| họ| Khương| trốn| tránh| không| dám| ra," Thôi| Hoài| Cảnh| đỡ| lấy| lão| dặn|| "Ngươi| phái| thêm| người| tìm| bọn| họ| về| hết| đi."

"Đại| lão| gia! Đại| lão| gia!" Trong| đám| dân| chúng|| một| người| đàn| ông| khóc| không| thành| tiếng, nước| mắt| nước| mũi| chảy| ròng| ròng, tóc| đã| điểm| bạc, lệ| tuôn| ướt| đẫm, nhìn| Thôi| Hoài| Cảnh| nói, "Quân| phản| nghịch| kia... con| ta| cũng|| trong| đó."

"Những| năm| trước| bọn| họ| nói|| tuyển| binh| đánh| phía| nước| La..." Người| đàn| ông| lấy| tay| áo| lau| nước| mắt, sau| đó| che| mặt| lại| không| buông| xuống| nữa, "Con| ta| bị| bắt| đi..."

Ông| ta| vừa| bật| khóc, dân| chúng| trong| thành| không| ai|| không| muốn| khóc| theo. Phóng| mắt| nhìn| quanh, trong| đám| người| này| ngoài| những| người| đàn| ông| thân| mang| tật| nguyền, không| hề|| lấy| một| thanh| niên| trai| tráng| nào. Nhà| Khương|| biên| ải| tuyển| binh| liên| miên, nông| dân| nghèo| khổ| không| trả| nổi| thuế| miễn| chinh, chỉ|| thể| trơ| mắt| nhìn| đàn| ông| trong| nhà| bị| bắt| đi| phương| Bắc| xa| xôi. Không| còn| trai| tráng| cày| ruộng, nhà| đã| nghèo| càng| nghèo| thêm, năm| sau| khổ| hơn| năm| trước, cùng| cực| đến| bán| đất| bán| nhà, nhưng| khổ| đến| tận| cùng| lại| nghe| được| tin| quân|| biên| ải| đã| tạo| phản, tận| mắt| nhìn| thấy| con| mình, chồng| mình| đánh| về| quê| hương, đánh| đến| nỗi| chính| gia| đình| mình| mất| nhà| mất| nước.

Nếu| thật| sự| bị| phản| quân| đoạt| mất| giang| sơn, bọn| họ| đương| nhiên| không| muốn, nhưng| hiện| giờ| nhìn| quân| nhà| Trần| đánh| trở| lại, bọn| họ| lại| lo| lắng| cho| tính| mạng| con| em| trong| nhà. Hai| chữ| mưu| phản| một| khi| nói| ra||| thể| đè| chết| dân| đen| bọn| họ.

"Thiên| tử| chiếu| lệnh| - Bỏ| binh| quy| hàng, cho| phép| cởi| giáp| về| ruộng." Thôi| Hoài| Cảnh| nói, đoạn| nhìn| về| phía| xa. Quân| Địch|| quân| tiên| phong| phía| trước| để| lại| đã| tập| hợp| xong| tất| cả| binh| lính| quy| hàng| trong| thành, đang| áp| giải| về| phía| này.

"Con| ta| chắc| chắn| sẽ| hàng... chắc| chắn| sẽ| hàng... nếu| không| thì| bị| giết| rồi, ta| coi| như| không|| đứa| con| này." Người| đàn| ông| lau| nước| mắt|| khóe| mi, khàn| giọng| nói, hai| mắt| đỏ| ngầu.

"Có| ai| nhà|| đây| không?" Thôi| Hoài| Cảnh| hỏi| mấy| trăm| binh| lính| quy| hàng| đang| đi| đến| gần.

Trong| đám| binh|| một| thiếu| niên| cao| to| chen| ra, cứ| giơ| mu| bàn| tay| lên| lau| lệ| tuôn, mặt| dính| đầy| máu|| nước| mắt, cậu| ta| giơ| tay| chỉ| về| phía| Tây, khàn| giọng| nói: "Ta, nhà| ta|| ngay| đó."

Hơn| mười| ngày| nay| cậu| ta| ngày| ngày| cầm| đao, đối| mặt| toàn|| cha| anh| trong| nhà| của| mình.

"Về| đi." Thôi| Hoài| Cảnh| giơ| tay| vẫy| vẫy| với| cậu| ta, phàm|| người| đã|| con| cháu| thì| khi| nhìn| thấy| con| nhà| người| khác| chịu| khổ| cũng| không| đành| lòng, đứa| nhỏ| này| nhìn| qua|| lẽ| còn| ít| tuổi| hơn| cả| cháu| ông| ta.

"Người| nào|| nhà|| gần| đây| dọc| sông| Trường| Y| thì| theo| ta, ta| đưa| các| ngươi| về. Những| người| khác| tạm|| lại, đợi| chiến| sự| yên| ổn| thì| cầm| giấy| thông| hành| về| nhà." Thôi| Hoài| Cảnh| nói, để| binh| lính| bên| cạnh| đỡ| mình| lên| ngựa, muốn| dẫn| binh|| dân| xuyên| thành|| đi.

"Đại| lão| gia, kia, kia|| con| ta!" Trong| đám| người| cả| binh| lẫn| dân| phía| sau|| một| người| phụ| nữ| khóc| kêu| thành| tiếng, từ| trên| lưng| binh| Địch| giãy| xuống, chống| gậy| gỗ| một| đường| chen| lên| phía| trước.

Trong| đám| binh| lính| quy| hàng|| phía| trước|| một| binh|| luôn| luôn| cúi| đầu, nghe| thấy| tiếng| liền| ngẩng| đầu| nhìn| lên, trầm| mặc| đứng| ra, thấp| giọng| gọi| một| tiếng| "Nương| ".

Người| phụ| nữ| lảo| đảo| chạy| tới| ôm| chặt| lấy| hắn, sờ| qua| người| con| trai| mình| từ| trên| xuống| dưới, thấy| hắn| không|| tàn| tật| mới| thôi| hoảng| sợ.

"Nhà| chúng| ta|| Uyển| Cốc, bên| đó| cũng| bị| quân| phản| nghịch| chiếm| rồi, chúng| ta| chạy| loạn| đến| đây. Con| nói| xem|| chuyện| gì, người| mình| đánh| người| mình|| cớ| làm| sao!"

Người| phụ| nữ| ôm| lấy| con| trai, đối| diện| với| Thôi| Hoài| Cảnh| khóc| lóc| kể| lể| giãi| bày| tâm| sự, tiếng| nghẹn| ngào| không| dứt.

Người| đó| vừa| tìm| thấy| con| trai, lòng| dạ| ngổn| ngang, rấm| rứt| liên| hồi.

"Cõng| mẹ| ngươi| theo| chúng| ta| đi, thành| tiếp| theo| chính|| Uyển| Cốc." Thôi| Hoài| Cảnh| nói| với| binh|| kia.

Binh|| im| lặng| cởi| bộ| giáp| phục| quân| Khương| trên| người| xuống| đất, cúi| người| cõng| mẹ| lên, đi| vào| đội| ngũ.

Thôi| Hoài| Cảnh| vẫy| tay, mặt| trời| đang| lặn, mây| vàng| đầy| thành, quân| Địch| lẫn| lộn| với| quân| dân| xuyên| qua| thành| hướng| về| Nam|| đi.

"Xin| hỏi| tên| họ| của| ân| nhân!" Vị|| lão| chắp| tay| thi| lễ|| phía| sau| quân| cao| giọng| hỏi, dân| chúng| thành| Nghiêm| Thủy| vây| quanh| lão|| nhìn| theo.

Ánh| chiều|| chiếu| vào| trong| mắt, Thôi| Hoài| Cảnh|| trên| ngựa| nheo| mày| đáp| lễ, "Họ| hèn| này|| Thôi, tên| Hoài| Cảnh!"

| lão| nghe| thấy| họ| kia, ngẩn| ngơ| đứng| nguyên| tại| chỗ, "Quý| công| chẳng| lẽ|| hậu| duệ| của| Ân| tướng| ư?"

| vị|| lão|| cất| cao| giọng| thêm| nữa, nhưng| binh| lính| hành| quân| ồn| ào, Thôi| Hoài| Cảnh|| phía| trước| đã| nghe| không| được| nữa.

Nhưng| dân| chúng| trong| thành|| thể| nghe| được, nhìn| nhau|| hỏi| nhau. Tể| tướng| của| Đại| Trần|| rất| nhiều, nhưng| Ân| tướng| chỉ|| một|| thôi.

Vị|| lão| nhìn| bóng| dáng| Thôi| Hoài| Cảnh| khuất| xa, hai| đầu| gối| quỳ| sụp| trên| đất, chắp| tay| đến| trước| đầu| gối, cúi| rạp| dập| đầu| hành| lễ.

Dân| chúng| không| hiểu| lễ| nghi, nhưng| cũng| theo| nhau| quỳ| xuống| một| loạt, dập| đầu| xuống| đất| nói| lời| cảm| tạ| Ân| tướng| không| ngừng.

Bình| dân| ít|| người| đọc| sách| biết| sử, người| trẻ| tuổi| phần| nhiều| chỉ| nghe| diễn| nghĩa| truyền| ngôn, nhưng|| biết| đến| danh| hiệu| Ân| tướng. Đối| với| bọn| họ|| nói, từ| hôm| nay| trở| đi, ông| già| kia| chính|| Ân| tướng| của| họ| rồi.

Quỷ: Không| miêu| tả| nhiều| nhưng| thật| sự|| chiến| tranh| thì| dân| chúng| rất| khổ. Nếu| Trần| Chấp| không| đến, những| người|| tài| như| Trần| Liễm| Vụ, Thôi| Hoài| Cảnh| thì| nhịn| nhục| cả| đời| rồi| chết| ấm| ức, còn| dân| chúng| thì| bị| bóc| lột| đến| cái| khố| quần| cũng| bán. 

 Chương 55 - Mục lục - Chương 57

Nhận xét

  1. Chương này đọc mà khóc ướt gối. Nghĩ đến cảnh dân mình đánh dân minh, bắt quân khác gì lính Nguỵ ngày xưa, lê máy chém đi khắp Sài Gòn bắt giết cộng sản…

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Want some tea? 😈😈😈

Follow Quỷ để cập nhật ở đây nha :3