[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Chương 59

 Chương{ 59: "Cởi{ xiềng{ xích, mặc{ giáp{ lên, dẫn{ trẫm{ đi{ xem{ thắng{ lợi{{ ngươi{ giành{ được."

Chính{ sự{ tự{ phụ{ trong{ lời{ nói{ của{ Trần{ Liễm{ Vụ{ khiến{ Trần{ Chấp{ lo{ lắng... Trần{ Chấp{ giơ{ cánh{ tay{ dài, quát{ một{ tiếng{ liền{ vung{ xích{ quất{ vào{ y{ một{ cái.

Roi{ quất{ lên{ y{ phục{ dính{ máu{ địch, lại{{ máu{ tươi{ thấm{ ra.

Trần{ Liễm{ Vụ{ quỳ{ chịu{ roi{ không{ kêu{ một{ tiếng, cho{ đến{ khi{ Trần{ Chấp{ dạy{ bảo{ xong{ ném{ xích{ xuống{ đất, y{ mới{ ngẩng{ đầu{ lên{ nói: "Thái{ Tổ{ năm{ đó{ tại{ vị{ đích{ thân{ ngự{ chinh{ hai{ mươi{ mốt{ năm, sao, đến{ ta{ thì{ lại{ không{ được{ ư?"

Trần{ Chấp{ ngẩn{ ra, nắm{ chặt{ tay{ đứng{ trên{ đất, chỉ{{ tiếng{ thở{ dốc{ vang{ lên{ từ{ lồng{ ngực.

Thật{ vậy, nếu{ nói{ tự{ phụ, cả{ đời{ hành{ quân{ dùng{ binh{ của{ hắn{{ tự{ phụ{ nhất, đánh{ trận{ lấy{ ít{ địch{ nhiều, chắc{ cũng{ không{ dưới{ hai{ mươi{ trận.

Khi{ đó{ mới{ bắt{ đầu{ hắn{ đã{ dẫn{ hai{ nghìn{ binh{ tốt{{ huyện{ Nghi{ Nam{ Chinh{ Bắc{ Chiến, trong{ lòng{ nào{ nghĩ{ đến{ chữ{ sợ.

Nhưng{ lần{ này{ nghe{ nói{ Trần{ Liễm{ Vụ{ đích{ thân{ dẫn{ quân{ ra{ chiến{ trường, Trần{ Chấp{ thật{ sự{ hoảng{ sợ.

Ngay{ cả{ Thôi{ Hộc{ trăm{ năm{ sau{ cũng{ biết{ Thái{ Tổ{ Nguyên{ Đế{ luôn{ cảm{ kích{ anh{ tài, từ{ ngày{ Trần{ Liễm{ Vụ{ không{ còn{ giấu{ dốt{ nữa, Trần{ Chấp{ đã{ luôn{ yên{ tâm{ về{ tài{ trị{ thế{ của{ y.

Lần{ này{ không{ phải{ hắn{ không{ tin{ vào{ mưu{ lược{ của{ Trần{ Liễm{ Vụ, sợ{ toàn{ quân{ đại{ bại{ dưới{ tay{ quân{ Khương.

Trần{ Chấp{ hắn{ sợ{ đao{ kiếm{ trên{ chiến{ trường{{ tình.

Nhưng{ cả{ đời{ hắn{ chinh{ chiến{{ số, thắng{{ thắng{{ bốn{ chữ{ xả{ thân{ đi{ đầu, khi{ đó{ cả{ nước{ mới{ định, hắn{ còn{ dám{ dẫn{ tám{ nghìn{ kỵ{ binh{ thâm{ nhập{ biên{ giới{ nước{ La{ bắt{ hết{ hoàng{ thất, khi{ đó{ chẳng{ lẽ{ không{ hiểu{ rằng{ đao{ kiếm{{ tình{ sao?

Lời{ nói{ đến{ đây, cho{{ việc{ thân{ chinh{ của{ Trần{ Liễm{ Vụ{{ sai, cũng{ không{ nên{ do{ Trần{ Chấp{ hắn{ đích{ thân{ dùng{ roi{ dạy{ bảo. Bởi{{ nếu{ hôm{ nay{ Trần{ Chấp{ vẫn{{ thể{ lấy{ thân{ phận{ Trần{ Đế{ đích{ thân{ dẫn{ quân, khi{ hỏi{ lòng{ tự{ vấn, hắn{ chắc{ chắn{ cũng{ sẽ{ cho{ rằng{ để{ lại{ năm{ vạn{ quân{{ lại{ thủ{ hộ{ hoàng{ thành{{ đủ.

Phàm{ đã{ không{ quan{ tâm{ thì{ chẳng{ sao, quan{ tâm{ ắt{ loạn.

Trần{ Liễm{ Vụ{ xách{ vạt{ áo{ quỳ{ gối, quỳ{ đến{ bên{ chân{ Trần{ Chấp, ôm{ lấy{ hai{ chân{ Trần{ Chấp, tay{ kia{ nắm{ lấy{ tay{ Trần{ Chấp{ đang{ buông{ xuống, "Chẩm{ Nhi{ đừng{ sợ, không{ sao{ hết, ta{ vẫn{ sống{{ trở{ về{ đó{ thôi."

Giọng{ điệu{ đó{ giống{ như{ đang{ an{ ủi{ dỗ{ dành{ hắn.

Tay{ Trần{ Chấp{ trong{ tay{ Trần{ Liễm{ Vụ{ vẫn{ lạnh{ băng, mồ{ hôi{ lạnh{ thấm{ đầy{ tay.

Trần{ Liễm{ Vụ{ xoa{ xoa, đứng{ dậy{ ôm{ ngang{ hông{ Trần{ Chấp, ôm{ vào{ lòng{ đưa{ thẳng{ đến{ giường.

"Không{ sao{ rồi, đại{ cục{ ngoài{ cung{ đã{ định, chỉ{ còn{ thú{ khốn{ cùng{ đường, trận{ này{ đại{ thắng." Trần{ Liễm{ Vụ{ vừa{ nói{ vừa{ giũ{ chăn{ ấm{ đắp{ lên{ người{ Trần{ Chấp.

Lại{ nắm{ tay{ Trần{ Chấp{ áp{ lên{{ mình, Trần{ Liễm{ Vụ{ cười{ với{ hắn, "Có{ năm{ vạn{ tinh{ binh{ điều{ từ{ đô{ thành{ đến{ bảo{ vệ{ nên{ việc{ buôn{ bán{ trên{ sông{ không{ gặp{ tổn{ thất{ gì, tiền{ tiết{ kiệm{ được{{ thể{ miễn{ thuế{ ruộng{ cho{ dân{ chúng{ một{ năm{ đó."

Trần{ Chấp{ im{ lặng{ không{ nói, rút{ tay{ khỏi{{ y, hai{ tay{ cùng{ sờ{ soạng{ từ{ trên{ xuống{ dưới{ người{ y, mãi{ cho{ đến{ khi{ xác{ định{ toàn{ thân{ không{{ tàn{ tật{ mới{ mất{ hết{ sức{ rút{ tay{ về, như{ người{ vừa{ tỉnh{ mộng{ dựa{ vào{ đầu{ giường.

Nói{ Trần{ Chấp{ hắn{ nặng{ tình{ riêng{ cũng{ được, một{ ngày{ một{ đêm{ này{ thật{ sự{ như{ một{ cơn{ ác{ mộng, lúc{ này{ mới{{ thể{ tỉnh{ lại.

"Lại{ đây." Trần{ Chấp{ khẽ{ nói{ với{ Trần{ Liễm{ Vụ.

Trần{ Liễm{ Vụ{ nghiêng{ người{ phủ{ lên{ người{ Trần{ Chấp, ôm{ chặt{ lấy{ hắn.

Trần{ Chấp{ cũng{ không{ nói{{ nữa, chỉ{ vòng{ tay{ ôm{ lấy{ lưng{ y, ôm{ vào{ lòng.

"Tâm{ can, sao{ lại{ hoảng{ sợ{ thành{ ra{ như{ vậy." Trần{ Liễm{ Vụ{{ Trần{ Chấp{ tựa{ cổ{ ôm{ nhau{ hồi{ lâu, cảm{ nhận{ lồng{ ngực{ áp{ sát{ nhau{ run{ rẩy{ dồn{ dập{ không{ ngừng.

Trần{ Chấp{ vẫn{ lặng{ lẽ{ ôm{ y, hồi{ lâu{ sau{ mới{ mở{ miệng, "Lần{ này{ Khương{ Đảng{ bị{ diệt{ trừ, La{ Quốc{ quy{ thuận, Đại{ Trần{ mười{ năm{ hẳn{{ không{{ chiến{ sự."

Trần{ Liễm{ Vụ{ nghe{ vậy, cảm{ nhận{ được{ bàn{ tay{ Trần{ Chấp{ sờ{ lên{ tóc{ mình. Hắn{ chậm{ rãi{ sờ, rồi{ nói{ tiếp: "...Nếu{ ngươi{ muốn{{ con, sau{ này{ phải{{ dáng{ vẻ{ của{ một{ người{ cha, không{ thể{ lại{ lấy{ thân{ gặp{ hiểm{ nữa."

Trần{ Liễm{ Vụ{ nghe{ vậy{ ngẩng{ đầu{ lên, hai{ mắt{ sáng{ rỡ.

"Tâm{ can{ thương{ ta{ nhất!" Y{ cong{ môi{ hôn{ lên{ môi{ Trần{ Chấp.

Hôn{ xong{ Trần{ Liễm{ Vụ{ lại{ gối{ đầu{ lên{ ngực{ Trần{ Chấp{ kể{ lể, "Những{ ngày{ này{ ngươi{ không{ biết{ ta{ đã{ cố{ gắng{ bao{ nhiêu{ đâu, đã{ mời{ thái{ y{ đến{ bắt{ mạch{ hơn{ ba{ mươi{ lần, lần{ nào{ cũng{ nói{{ chưa{ có."

"Tổng{ cộng{ chẳng{ qua{ mới{{ hơn{ mười{ ngày... Ngươi{ để{ thái{ y{ nghỉ{ ngơi{ đi." Trần{ Chấp{{ chút{ hết{ nói{ nổi{ nhìn{ y, vỗ{ lưng{ y{ bảo{ y{ đứng{ dậy.

"Cởi{ xiềng{ xích, mặc{ giáp{ lên, dẫn{ trẫm{ đi{ xem{ thắng{ lợi{{ ngươi{ giành{ được."

Thế{{ xuống{ giường, Trần{ Liễm{ Vụ{ xách{ giáp{ đi{ sắp{ xếp{ trước, Trần{ Chấp{ cởi{ xiềng{ xích{ xoa{ dịu{ thân{ thể{ bước{ ra{ khỏi{ địa{ cung.

Đợi{ Trần{ Chấp{ mặc{ giáp{ bước{ ra{ khỏi{ cửa{ Phổ{ Tai{ cung, Trần{ Liễm{ Vụ{ đang{ đeo{ kiếm{ nhảy{ lên{ ngựa, chạy{ thẳng{ tới{ dọc{ con{ đường{ dài.

Ngựa{ trắng{ rồi{ thì{ yên{ bạc{ đó, dưới{ ánh{ mặt{ trời{ tựa{ sao{ băng.

Chỉ{ trong{ khoảnh{ khắc, Trần{ Liễm{ Vụ{ đã{ chạy{ đến{ trước{ cửa, y{ khựng{ lại{ khi{ ghìm{ ngựa.

Bởi{{ khi{ đối{ diện{ với{ đôi{ mắt{ của{ Trần{ Chấp, Trần{ Chấp{ đang{ mỉm{ cười{ nhìn{ y.

Không{ phải{{ kiểu{ mỉm{ cười{ thưởng{ thức{ như{ từng{ đối{ với{ Thôi{ Hộc, mà{{ tràn{ đầy{ kiêu{ ngạo{ đối{ với{ cốt{ nhục{ của{ mình.

"Tôn{ tử{ ngoan{ của{ trẫm." Trần{ Chấp{ nói{ với{ Trần{ Liễm{ Vụ. Anh{ hùng{ khí{ thịnh{ hùng{ dũng{ mạnh{ mẽ, như{ vậy{ mới{ đúng{{ dòng{ dõi{ của{ Trần{ Chấp{ hắn.

Trần{ Liễm{ Vụ{ từ{ nhỏ{ đã{ thiếu{ sự{ quản{ thúc{ dạy{ dỗ, khi{ bị{ phạt{ ngủ{{ chuồng{ ngựa{ thì{ luyện{ tập{{ công{ cưỡi{ ngựa, khi{ bị{ giáng{ đến{ u{ cung{ thì{ tự{ học{ văn{ mưu{ mặc{ pháp. Nhưng{ những{ điều{ này{ đối{ với{ y{ không{ phải{{ tài{ cán, mà{{ mầm{ họa{ sát{ thân. Y{ giấu{ dốt{ nhiều{ năm{ như{ vậy, trên{ người{{{ đôi{ khi{ chính{ y{ cũng{ quên, cho{{ biết{ cũng{ chẳng{ để{ ý. Y{ chưa{ từng{ nhận{ được{ một{ lời{ khen{ ngợi{ nào, điều{ khiến{ người{ ta{ hài{ lòng{ nhất{{ y{ chính{{ vẻ{ tầm{ thường{{ dụng{ của{ y.

Hôm{ nay{ y{ nghe{ thấy{ Trần{ Thái{ Nguyên{ Đế{ độc{ đoán{ muôn{ đời{ đứng{ ngay{ trước{ mặt{ nói{ với{ y, tôn{ tử{ ngoan{ của{ trẫm.

Trong{ lúc{ ý{ thức{ được{{ lẽ{ cả{ đời{ cũng{ không{ thể{{ được{ tình{ cảm{ vợ{ chồng{ thuần{ túy{ của{ Trần{ Chấp, giờ{ khắc{ này{ Trần{ Liễm{ Vụ{ cảm{ thấy, mình{ cũng{ không{ ghét{ bị{ Trần{ Chấp{ coi{{ cốt{ nhục{ ruột{ thịt{ như{ vậy.

Trong{ miếu{ thờ{ hoàng{ gia{ đầy{ ắp{ hàng{ trăm{ tên{ họ{ đều{{ tài{ năng{ tầm{ thường, Trần{ Chấp{ chắc{ chỉ{ kiêu{ ngạo{{ một{ mình{ y{{ thôi.

Yết{ hầu{ Trần{ Liễm{ Vụ{ chuyển{ động, cúi{ đầu{ đưa{ tay{ về{ phía{ Trần{ Chấp.

Y{ muốn{ ôm{ hắn{ cùng{ cưỡi{ ngựa.

Không{ phải{ không{ tìm{ được{ con{ ngựa{ thứ{ hai, cũng{ không{ phải{ Trần{ Chấp{ hắn{ bây{ giờ{ không{ cầm{ được{ dây{ cương. Trần{ Chấp{ nhìn{ bàn{ tay{ đang{ đưa{ tới, nghĩ{ Trần{ Liễm{ Vụ{{ mình{{ quá{ nhiều{ điểm{ giống{ nhau.

Cả{ hai{ bọn{ họ{ nếu{ đã{ thích{ gì, nhất{ định{ phải{ chiếm{ cho{ bằng{ được. Chỉ{{ thứ{ năm{ xưa{ Trần{ Chấp{ thích{{ thiên{ hạ, thứ{ bây{ giờ{ Trần{ Liễm{ Vụ{ thích{{ hắn.

Trần{ Chấp{ cười, nắm{ lấy{ tay{ y{ đạp{ bàn{ đạp{ lên{ ngựa, mặc{ y{ ôm{ mình{ vào{ ngực, thúc{ ngựa{ vung{ roi.

Đế{ vương{ mang{ trong{ lòng{ thiên{ hạ{{ thể{ bị{ một{ người{ chiếm{ làm{ của{ riêng{ sao?

Lão{ Lang{ Vương{ hôm{ nay{ không{ thoái{ vị{ nữa, nhưng{ hắn{ đưa{ tay{ mình{ cho{ Tân{ Lang{ Vương.

Đứng{ lên{ đây, dẫn{ ngươi{ xem{ giang{ sơn{ trẫm{ yêu. Răng{ sói{ mới{ còn{ sắc{ nhọn, lông{ sói{ già{ vẫn{ đủ{ dày, cho{ phép{ ngươi{{ trên{ đỉnh{ núi{ cọ{ ta{ một{ chút.

 Chương 58 - Mục lục - Chương 60

Nhận xét

Want some tea? 😈😈😈

Follow Quỷ để cập nhật ở đây nha :3