[EDIT] CƯỠNG ÉP SỐNG CHUNG - NGÀY THỨ NĂM
Chương 5: Ngày thứ năm
Hứa Diệc nằm sấp trên giường, hai tay túm chặt lấy ga giường,
thân thể khẽ run rẩy.
Cậu cảm nhận được ngón tay thon dài của hắn ta đang vẽ vời
trên lưng mình, nhẹ nhàng cạy nhẹ đốt sống lưng, khiến cậu ngứa ngáy đến tê người.
Cuối cùng, ngón tay ấy cũng tìm đến đích đến, từ trên không
trung rơi xuống giữa hai ngọn núi, tiến vào khe hẹp.
Mông của Hứa Diệc rất nẩy, vừa mềm vừa đàn hồi, khiến người
ta sờ vào là mê mẩn không rời tay, hai bàn tay của gã đàn ông đặt lên hai cánh
mông của cậu, bắt đầu xoa tới xoa lui.
Hắn ta cúi đầu xuống hôn, áp mặt cọ xát lên cặp mông trơn mềm.
Hơi thở nóng rực phả qua bẹn Hứa Diệc, cậu run lên một cái, cặp mông vậy mà khẽ
run động theo.
Hắn ta há miệng cắn lấy một miếng thịt mềm, hàm răng nhẹ
nhàng nghiền mài, Hứa Diệc khuất phục túm chặt ga giường, bật ra tiếng khóc nức
nở, thân mình giật giật vài cái, lại bị bàn tay của gã đàn ông cố định lại.
Đến khi thật sự phải đối diện, cậu mới hiểu được thế nào là
sợ hãi.
Dù cậu không ngừng giở trò để thể hiện sự phản kháng, hay bật
khóc cầu xin lòng thương xót của hắn ta, nhưng đều vô dụng, gã đàn ông không hề
dừng lại như những lần trước sau khi cậu cầu xin, mà ngược lại càng tiếp tục.
Hắn ta dùng tay nâng eo Hứa Diệc lên, tư thế của cậu liền biến
thành ưỡn mông, bò quỳ trên giường.
Hứa Diệc cảm nhận được hai bàn tay to lớn ấm nóng của hắn ta
đang mơn trớn trên mông mình, vật nhỏ của cậu vậy mà không nên thân mà ngóc đầu
lên.
Bàn tay của gã đàn ông luồn xuống dưới nắm lấy nó, vuốt ve
giúp cậu an ủi, Hứa Diệc nhất thời thả lỏng khẽ rên một tiếng, mông vô thức ưỡn
cao hơn.
Hắn ta há miệng cắn lên mông cậu, Hứa Diệc "A" lên
một tiếng, trên mông cậu lưu lại một dấu răng.
Sau đó, gã đàn ông không còn giúp cậu an ủi nữa, mà là dùng
hai tay tách hai cánh mông của cậu ra, để lộ ra lỗ đụ bên trong.
Xung quanh lỗ nhỏ toàn là màu hồng phấn, còn không ngừng co
rút, nếp gấp từ giữa lan ra.
Gã đàn ông nhìn đến ngẩn người, nuốt một ngụm nước bọt, đột
nhiên cúi thấp đầu xuống.
Hứa Diệc cảm nhận được gã đàn ông đang vùi đầu ở phía sau
mình, bỗng nhiên, cậu chỉ cảm thấy một vật gì đó ấm nóng mềm lướt qua lỗ thịt của
mình.
Gã đàn ông kia vậy mà lại áp lưỡi liếm lên.
Còn chưa đợi Hứa Diệc kịp phản ứng lại, hắn ta lại liếm lên
lần nữa, lưỡi của hắn ta đảo quanh vành huyệt sau, sau đó mới duỗi thẳng ra chọc
vào lỗ thịt kia một cái.
Hứa Diệc bị kích thích đến mức nhoài người về phía trước, bị
gã đàn ông giữ lại.
"......Đừng......đừng mà......"
Hứa Diệc vừa khóc vừa nói. Nhưng gã đàn ông vẫn không hề dừng
lại, lưỡi của hắn ta chậm rãi thâm nhập vào bên trong, Hứa Diệc có thể cảm nhận
được lưỡi đang đút vào, trong đầu cậu vô thức tưởng tượng một loài động vật
thân mềm nào đó đang chui vào cơ thể mình, nhưng cậu lại nghĩ đến gã đàn ông
kia.
Có lẽ hắn ta đang vùi đầu trên mông cậu, dùng lưỡi ra sức
xâm phạm cậu.
Cảm giác này không hề khó chịu, mà là một loại khoái cảm
khác biệt so với việc tự an ủi bằng tay, một loại khoái cảm khó mà diễn tả
thành lời.
Rất nhanh Hứa Diệc đã quên mất việc phản kháng, miệng cậu cắn
chặt lấy gối, nhưng lại không hề hay biết nước bọt của mình đã sớm thấm ướt nửa
cái gối.
Cậu vô thức rên rỉ, chìm đắm trong hoan lạc, quên đi bản
thân.
"......A......Ưm......"
Hứa Diệc khẽ rên rỉ.
Nhưng qua một lúc lâu sau, gã đàn ông dừng lại việc mút liếm,
hắn ta để Hứa Diệc nằm thẳng ra, còn mình thì ôm lấy cậu, để cậu tựa vào người
mình, dạng hai chân cậu ra, tay lại luồn xuống dưới.
Ngón tay không giống như lưỡi, cảm giác của dị vật càng thêm
rõ ràng, cứ thế chen vào.
Ngón tay dính nước, không ngừng rút mạnh đẩy đưa.
Nhưng mau thôi, gã đàn ông đã nhồi thêm thêm ngón thứ hai,
ngón thứ ba, ba ngón tay cùng nhau khai phá, Hứa Diệc bị căng đến mức có chút
khó chịu, tay túm lấy cánh tay của gã đàn ông, móng tay in hằn lên da thịt hắn
ta.
Cậu vùi đầu vào ngực gã đàn ông, thân mật hít lấy hơi thở của
hắn ta, vậy mà lại có chút thả lỏng.
Gã đàn ông dường như biết được sự khó chịu của cậu, tốc độ
chậm lại một chút, nhưng lại bắt đầu thăm dò bên trong.
Ngón tay mân mó vào khắp mọi hướng, Hứa Diệc cũng chỉ khẽ hừ
vài tiếng, không có phản ứng gì lớn.
Nhưng ngay sau đó, ngón tay của gã đàn ông nhấn trúng một chỗ
nào đó, Hứa Diệc bỗng nhiên không kiềm chế được mà rên ra tiếng.
Gã đàn ông ôm lấy cậu hôn bằng một tay, hỏi: "Chỗ
này hửm?"
Nói xong, hắn ta lại nhấn thêm lần nữa.
Hứa Diệc lại rên một tiếng, thân thể có hơi run rẩy, khoái cảm
đột ngột vừa rồi còn mãnh liệt hơn tất cả những lần trước đó.
Gã đàn ông cuối cùng cũng tìm đúng chỗ, bắt đầu thọc rút vào
nơi đó, ngón tay ra vào còn có tiếng nước nhẹ nhàng.
Hứa Diệc ôm chặt lấy gã đàn ông, nước mắt đã thấm ướt cả bịt
mắt, chảy xuống.
"Đừng mà......đừng nữa mà......Ưm——"
"A——"
Cậu càng khóc lớn hơn, như đang oán trách sự thô lỗ của gã
đàn ông, cậu há miệng cắn lên cổ hắn ta.
Hứa Diệc vừa cắn cũng không thể ngăn được âm thanh bật ra, cậu
cắn càng lúc càng mạnh, nước mắt từng giọt từng giọt nhỏ trên cơ thể gã đàn
ông.
"A——"
Hứa Diệc không cắn nổi nữa, ngửa đầu há miệng, nước bọt từ
khóe miệng cậu chảy xuống, hòa lẫn cùng nước mắt.
Cậu bị ngón tay đụ đến bắn tinh, bắn lên bụng mình, thằng đệ
vẫn còn run rẩy.
Gã đàn ông thấy cảnh tượng như vậy, vươn tay tháo bit mắt của
Hứa Diệc xuống, dùng bàn tay mình che mắt cậu lại, không thể nhẫn nhịn được nữa
mà hôn lên.
Hứa Diệc bị hắn ta đè trên giường hôn, khó thở, vặn đầu muốn
tránh né, gã đàn ông giữ rịt cậu hôn một hồi mới chịu buông tha.
Hắn ta che mắt Hứa Diệc, bàn tay mơn trớn trên mặt cậu, từng
chút từng chút hôn lên môi cậu.
Hứa Diệc nghỉ ngơi hồi lâu, lại một lần nữa được hắn ta bế
như trẻ con đi tắm rửa.
Hôm nay cậu còn mệt hơn mấy ngày trước, rất mau, đã ngủ say.
Gã đàn ông nhìn cậu với ánh mắt càng thêm si mê, môi dán lên
mặt cậu, vẫn luôn ôm chặt lấy Hứa Diệc.
Hắn ta đang cực lực khống chế bản thân, hắn ta không muốn
phá hỏng kế hoạch của mình, càng không muốn làm Hứa Diệc bị thương, cho nên, tất
cả những hành động trước đó đều là chuẩn bị.
Hắn ta nhịn rất lâu, cương cứng đến đau nhức, nhưng hắn ta vẫn
để Hứa Diệc ngủ say, hắn ta chỉ nắm lấy tay cậu đặt dưới háng mình, cứ như vậy
đến khi nó mềm đi.
Trong đêm khuya hắn ta chỉ nhìn Hứa Diệc, nhưng trong lòng lại
khẽ nói: Anh yêu em, Hứa Diệc.
Nhận xét
Đăng nhận xét