[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Chương 21
Chương] 21: Tiệc] mừng] thọ] của] Hoàng đế, hương] quế] đỏ, Khương] Thất] và] thuốc
Chẳng]
mấy] chốc, đã]
đến] ngày] tổ chức tiệc] mừng]
thọ] của]
hoàng] đế.
Tiệc]
mừng] thọ]
kiểu] này]
Trần] Chấp]
đã] tổ]
chức] trong]
hoàng] cung]
hơn] ba]
mươi] lần, lần]
nào] cũng]
náo] nhiệt]
hơn] bây]
giờ] rất]
nhiều. Ngày] đó, ngồi] ở] bên] dưới] đều] là] người] thân, bạn] bè] và] con] cháu] của] hắn, bên] cạnh] là] hoàng] hậu] của] hắn, còn] hắn] ngồi] phía] trên, từ] bữa] tiệc] đầu] tiên] cho] đến] lúc] mái] đầu] đã] bạc] trắng.
Hôm]
nay, hắn] ngồi]
vào] vị]
trí] của]
hoàng] hậu.
Mà]
người] ngồi]
dưới] lại]
là] bầy]
tôi] và]
các] vương]
công] ngoại]
tộc, còn] có]
một] bàn]
tiệc] riêng]
cho] các]
phi] tần]
bên] cạnh. Trần]
Liễm] Vụ]
lười] biếng]
không] muốn]
thiết] đãi]
riêng] các]
phi] tần] trong hậu] cung, bảo]
rằng] hôm]
nay] chỉ]
bày] mỗi]
bàn] tiệc]
này, ai] muốn]
đến] thì]
đến. Nhiều] phi]
tần] vì] giữ lễ] giáo]
mà] nhiều]
người] không]
đến, còn] các]
nam] phi]
lại] tề]
tựu] đông]
đủ.
Bệ]
hạ] thích]
rượu] mạnh, trong]
cung] lúc]
nào] cũng]
có] rượu]
khiến] người]
say. Từ] lần]
trước] Trần]
Chấp] đã]
biết] được]
sự] lợi]
hại] của]
loại] rượu]
này] nên]
không] dám]
uống] nhiều. Đến]
lưng] chừng]
bữa] tiệc]
hắn] đã] cảm] thấy] có] chút] choáng] váng, liền] đứng] dậy] rời] khỏi] điện] ra] ngoài] dạo] mát] cho] tỉnh] rượu.
“Trẫm]
sẽ] nhớ]
ngươi] mất.” Trần]
Liễm] Vụ]
thì] thầm, nắm]
lấy] tay]
Trần] Chấp]
dưới] bàn, ngẩng]
đầu] nhìn]
hắn] khi]
hắn] đứng]
dậy.
Trần]
Chấp] khẽ]
cười.
Bước]
ra] khỏi]
điện, ánh] trăng]
mờ] ảo.
Lớp]
lớp] hoa]
quế] nở]
rộ] trong]
đêm, lặng] thinh]
không] một]
tiếng] động.
Trần]
Liễm] Vụ]
đã] cho] người] mang] đến] mấy] trăm] cây] quế] đỏ, trồng] đầy] trong] hoàng] cung, bảo] là] để] an] ủi] nỗi] nhớ] quê] hương] của] hắn.
Nhưng]
hắn] mới]
chỉ] ngửi]
qua] mùi]
xác] chết]
ở] huyện]
Nghi, đâu] biết]
mùi] quế]
như] thế]
nào. Dẫu] thế]
Trần] Chấp]
lại] không]
khỏi] mỉm]
cười] trong]
lòng.
Đêm]
tĩnh] mịch, đột]
nhiên] có]
người] gọi]
tên: “Ngọc] ca!”
Trong]
vườn] hoa]
mờ] tối, Trần]
Chấp] quay]
lại] nhưng]
không] thể]
nhìn] rõ]
khuôn] mặt]
người] kia.
Nhưng]
người] đó]
chắc] chắn]
đang] tiến]
về] phía]
hắn.
Đột]
nhiên] bị]
ôm] lấy]
khiến] Trần]
Chấp] cả]
kinh, mà] trong]
khoảnh] khắc]
kinh] ngạc]
hắn] đã]
nhận] ra]
người] đó.
Đó]
là] tiểu]
tử] con]
út] của] Khương] Đại]
Tướng, là] con]
thứ] bảy]
trong] nhà. Nhà]
họ] Trần]
con] cháu]
thưa] thớt, nhưng]
dòng] dõi]
nhà] họ]
Khương] lại]
phồn] thịnh]
sung] túc]
như] vậy.
Trần]
Chấp] giữ]
im] lặng. Khi]
chưa] hiểu]
mà] hành]
động] thì]
sẽ] rơi]
vào] hiểm]
cảnh.
“Ngọc]
ca] vẫn]
còn] trách]
ta] sao?” Khương]
Thất] hỏi, tiếng]
nói] thỏ]
thẻ, khuôn] mặt]
nom] như]
thiếu] nữ, ngay]
cả] giọng]
nói] cũng]
mềm] mại.
“Làm]
sao] ta]
có] thể]
trách] ngươi]
được] chứ?” Trần]
Chấp] suy]
đoán] rồi]
trả] lời, trong]
lòng] tính]
toán] một]
phen. Khi] Trần]
Chấp] tỉnh]
lại] ở]
kiếp] này]
hắn] đã] ở] trên] long] sàng] rồi] nên] không] biết] rõ] tên] tuổi] của] mình. Hậu] cung] của] Trần] Liễm] Vụ] thường] xuyên] xuất] hiện] những] món] quà] tiến] cống] từ] các] bầy] tôi, nếu] thân] phận] của] Trần] Chấp] là] người] do] nhà] họ] Khương] tiến] cống, liệu]
có] phải]
hắn] từng]
có] quan]
hệ] với]
tiểu] tử]
này] hay]
không, cũng] chưa]
thể] xác]
định] được.
“Vậy]
Ngọc] ca]
sợ] phụ thân]
ta] trách]
tội] sao?”
Trần]
Chấp] không]
nói] gì.
“Ngày]
ấy] phụ]
thân] nghi]
kị] việc]
ta] quá]
mực] yêu]
thương] ngươi]
nên] mới]
sai] người]
đưa] ngươi]
vào] hoàng]
cung, cũng] chỉ]
muốn] cắt]
đứt] tâm]
tư] của]
ta] thôi, không]
nghĩ] ngươi]
sẽ] làm]
được] trò]
trống] gì]
nên] không]
báo] với]
các] hoàng]
tỷ] trong]
cung] biết]
ngươi] là]
người] của]
nhà] họ]
Khương, không] ngờ]
lại] gây]
ra] hiểu]
lầm] lớn]
như] vậy.”
“Ta]
đã] cầu]
xin] phụ]
thân] trăm]
ngàn] lần, nói]
rằng] việc]
giết] chị]
cả] chỉ]
là] ý] của] tên] hoàng] đế] điên] đó. Sau] khi] hắn] đăng] cơ] thì] tính] tình] bạo] ngược] thích] giết] người, lại]
luôn] đối]
nghịch] với]
nhà] họ]
Khương, chuyện] này]
chắc] chắn]
không] liên]
quan] đến]
ngươi.”
Chỉ]
qua] mấy]
câu, Trần] Chấp]
đã] nhận]
ra] tiểu]
tử] này]
có] nhiều]
điểm] giống]
chị] cả]
của] hắn, đều]
là] những]
kẻ] ngu]
ngốc] vô]
năng.
Tự]
nhiên] dâng]
tới] cửa. Trần]
Chấp] dẫn] Khương] Thất]
đến] dưới]
tán] cây]
quế] để] tránh] tai] mắt, muốn] moi] ra] chút] chuyện] nhà] họ] Khương] từ] mồm] hắn.
Khương]
Thất] theo]
sau, miệng] vẫn]
liên] thiên]
không] ngừng: “Nếu]
tên] hoàng]
đế] điên]
đó] chịu]
làm] theo]
ý] chúng]
ta, nếu] chúng]
ta] ưng]
thì] hắn]
còn] có]
thể] sống]
thêm] vài]
năm] nữa. Nhưng]
từ] khi]
đăng] cơ, hắn]
đã] trở]
mặt] với]
nhà] họ] Khương, vậy cũng coi] như]
tự] cắt]
đứt] con]
đường] sống]
của] mình.”
“Đây]
là] thuốc, ngươi]
nhớ] cất]
cho] kỹ. Sau]
khi] hắn]
lên] ngôi, quân]
Trần] Khoách]
luôn] ở]
bên] bảo]
vệ] nên]
chúng] ta]
không] thể]
ra] tay]
với] hắn. Hiện]
giờ] ngươi]
lại] được]
sủng] ái]
có] một]
không] hai, nếu]
có] thể]
tránh] được]
quân] Trần]
Khoách] thì]
hãy] cho]
hắn] uống]
thuốc] này, đó]
sẽ] là] đại] sự] của] nhà] họ] Khương, phụ]
thân] chắc]
chắn] sẽ]
không] trách]
tội] ngươi]
nữa.”
Một]
gói] nhung]
bị] dí] vào] trong] tay] Trần] Chấp, hắn] nắm] lấy,
“... Đây] là]
thuốc] gì?”
“Chính]
là] loại]
chúng] ta]
đã] dùng]
trước] đây, nhưng lúc]
trước] cho]
hắn] uống]
ít] hơn]
so] với] đám] hoàng]
tử] bị]
phế, định] để]
hắn] sống]
thêm] một]
thời] gian]
nữa. Vốn] muốn]
chờ] đến]
khi] hắn]
sinh] hoàng]
tử, con] đường]
kế] vị] ổn] thỏa] thì] mới] cho] thuốc] phát] tác.”
“Nhưng]
bây] giờ]
nhìn] lại thì hậu]
duệ] nhà]
họ] Trần]
đã] không]
còn] hy]
vọng] gì]
nữa] rồi. Tên]
hoàng] đế]
chó] đó]
đã] giết]
hết] đám]
con] ruột, giờ]
lại] giết]
chị] cả]
của] ta, hủy]
hoại] mối]
giao] tình]
của] chúng]
ta. Cả] nhà]
họ] Khương]
đã] chán]
sống] trong]
cảnh] dựa]
vào] người]
khác] lắm]
rồi. Tên] hoàng]
đế] chó]
đó] chiếm]
được] ngôi]
vị] bèn]
quên] đi]
ân] nghĩa, trong]
tay] chỉ]
nắm] quân]
quyền] hữu]
danh] vô]
thực] thế]
mà] muốn]
đuổi] tận]
giết] tuyệt]
nhà] họ]
Khương. Nhưng] hắn]
chỉ] có]
thể] thống]
trị] trong]
hoàng] cung]
này, ngoài] cung, quân] quyền] hay] binh] tiền] đều] là] thiên] hạ] của] nhà] họ] Khương] ta cả.”
Trần]
Chấp] cúi]
đầu] im]
lặng] nghe, tay]
vẫn] nắm]
chặt] gói]
thuốc.
Khương]
Thất] đột]
nhiên] ôm]
chặt] lấy]
hắn, thì] thầm]
bên] tai: “Ngọc]
ca, nhất] định]
phải] nắm]
chặt] lấy]
cơ] hội]
này. Sau] khi]
hắn] chết]
đi] không]
có] người]
kế] thừa, chúng]
ta] mới]
có] thể]
thuận] lợi]
hành] động.”
Trần]
Chấp] vẫn]
bị] hắn]
ôm, nâng] mắt]
lên] bình]
tĩnh] nhìn]
xung] quanh, ánh]
mắt] không]
hề] dao]
động, nhìn] về]
phía] sau] Khương] Thất.
Đột]
nhiên, đồng] tử]
co] rụt]
lại.
Sau]
lưng] Khương]
Thất, ở] một]
góc] xa, trong]
bóng] tối Trần]
Liễm] Vụ]
đang] đứng]
đó.
Nhánh]
quế] dày]
đặc] che]
khuất] ánh]
trăng, bóng] dáng]
của] y] hầu] như] bị] bóng] tối] nuốt] lấy, chỉ] có] thể] thấy] tay] y] nâng] lên, nhẹ]
nhàng] vẫy]
một] cái. Rồi]
bóng] dáng]
ấy] biến]
mất] vào]
trong] tán]
cây] quế, y]
quay] người]
rời] đi.
Trần]
Chấp] nhắm]
mắt, trong] lòng]
thầm] nghĩ, tiêu]
rồi.
Khương]
Thất] vẫn]
còn] ôm]
chặt] lấy]
hắn, không] ngừng]
lải] nhải, có]
vẻ] như]
đang] tìm]
kiếm] sự]
lưu] luyến]
từ] hắn.
Đột]
nhiên, quân] Trần]
Khoách] từ]
bóng] tối]
lao] ra, nhanh]
chóng] bịt]
miệng] Khương]
Thất, kéo] hắn]
đi] mà] không] hề] phát] ra] một] tiếng] động.
Trần]
Chấp] đứng]
lặng]
dưới] tán]
quế, trơ] trọi]
một] mình. Đứng]
một] lúc, hắn]
thu] lại]
gói] thuốc, chỉnh]
lý] trang]
phục] rồi]
quay] lại]
điện.
“Quý] Quân, mời] ngài.” Trên] ngai] vàng,
chỗ] ngồi]
của] hắn]
đã] được]
dọn] đi, một]
thái] giám]
cúi] người]
dẫn] hắn]
đến] ghế]
dành] cho]
các] phi]
tần.
Trần]
Chấp] không]
nói] gì, ngồi]
xuống, ngước] mắt]
nhìn] lên]
nơi] ghế]
cao.
Trên] ghế] cao, Trần] Liễm] Vụ] đang] cười] nói, chén] rượu] trong] tay, như] thể] ngay] từ] đầu] bên] cạnh] y] chẳng] hề] có] bóng] dáng] của] Trần] Chấp.
Sốp ơi hnhu tên bạn Thất bị nhầm phải k á, tui thấy chương này với chương sau họ của bạn í khác nhau ฅʕ•̫͡•ʔฅ Với cả có từ "trò chống" bị nhầm nè, "trò trống" mới đúng á sốp ưii
Trả lờiXóaBtw cảm ơn sốp nhìu ạaa mấy nay được đọc nhiều quá tr lun ☆*: .。. o(≧▽≦)o .。.:*☆
Uh đúng rồi cảm ơn b nha, mình bị nhầm Khương thành Giang đó, để mình sửa lại.
XóaMấy hôm nay đc nghỉ nên mình lên xả chưong. Cũng muốn edit nhanh nhanh để đọc một lèo hehe