[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Chương 5
Chương 5: Thái tổ gia bị Hoàng hậu vả miệng, nổi giận chửi Hoàng đế cút
"Lại| đây, kể| cho| ta| nghe," Trần| Chấp| ngồi| tựa| vào| ghế| trong| tẩm| điện| của| mình, tay| thật| sự| đang| cầm| một| chén| trà| thơm, ung| dung| như| đang| nghe| chuyện| xưa, "Kể| lịch| sử| của| Đại| Trần| chúng| ta."
Nào| ngờ, chén| trà| này| là| để| chính hắn| trấn| tĩnh| lại.
Thôi| Hoài| Cảnh| đứng| trước| mặt| Trần| Chấp, mở| miệng| nói: "Khai| quốc| Thái| Tổ| Nguyên| Đế, người| huyện| Nghi, khởi| binh| ở..."
Trần| Chấp| gõ| ngón| tay| lên| bàn, "Đoạn| này| không| cần| kể| nữa, kể| đời| sau| đi."
Thôi| Hoài| Cảnh| im| lặng| một| lát, nói: "Vậy| thì| thần| không| còn| gì| để| kể."
Trần| Chấp| suýt| chút| nữa| làm| đổ| chén| trà| trong| tay, "Thế| này| mà| đã| không| còn| gì| để| kể?"
"Hoàng| đế| hãy| còn| đương| triều, không| nên| nói| đến| tội| lỗi| của| người, thần| xin| phép| tránh| phạm| húy| đối| với| bậc| tôn| quý."
Trần| Chấp| ngồi| im| trên| ghế, một| lúc| lâu| không| nhúc| nhích, sau| đó| đặt| chén| trà| xuống, uống| một| ngụm, "Vậy| thì| ngươi| viết| ra| đi."
Thôi| Hoài| Cảnh| hỏi: "Viết| gì?"
"Viết| sử!" Trần| Chấp| hất| tay| áo| đứng| dậy, chắp| tay| sau| lưng, "Trẫm|…"
Trần| Chấp| xoa| xoa| trán, đã| bị| làm| cho| tức| giận| đến| choáng| váng, "Cả| ngày| nhàn| rỗi, ta| bảo| ngươi| viết| quốc| sử| đương| triều!"
Mấy| ngày| nay| Trần| Chấp| chìm| trong| suy| tư. Con| cái| không| được| dạy| dỗ| là| lỗi| của| cha, nhà| Trần| năm| đời| mà| đã| có| dấu| hiệu| diệt| vong, có| phải| là| lỗi| tại| trẫm| hay| không.
"Tuyết| Nha| pha| với| nước| suối| này, Chẩm| khanh| nếm| thử| xem." Trần| Liễm| Vụ| ngồi| trong| tẩm| điện| của| Trần| Chấp, bưng| chén| trà| đưa| đến| bên| miệng| hắn.
Trần| Chấp| cúi| đầu| uống| một| ngụm, mắt| vẫn| nhìn| Thôi| Hoài| Cảnh| đang| vùi| đầu| viết| bên| cửa| sổ.
Thôi| Hoài| Cảnh| khi| viết| quốc| sử| một| cách| nghiêm| túc| thì| vô| cùng| tận| tâm, mấy| ngày| nay| đã| viết| xong| công| lao| khổ| cực| của| Trần| Chấp| khi| khai| sáng| triều| đại, viết| đến| đời| thứ| hai, sắc| mặt| liền| thay| đổi, ngày| đêm| dựa| bàn| lên| án| thế| sự| chồng| chất| tội| lỗi.
Bộ| sử| Thái| Tổ| vừa| viết| xong| đang| đặt| ngay| bên| cạnh| Trần| Chấp, hắn| không| có| tâm| trí| để| ý| đến| nó, ngược| lại| Trần| Liễm| Vụ| lại| cầm| lấy| nhàn| rỗi| mà xem| vài| trang.
"Người| đâu, lấy| thêm| mấy| chồng| giấy| nữa| cho| hắn!" Trần| Chấp| chống| tay| lên| trán, nhìn| Thôi| Hoài| Cảnh| miệt| mài| viết| sử, mắng| nhiếc| con| trai| của| hắn|* đến| mức| bút| lông| thỏ| cũng| bị| mòn.
*Quỷ: ý| chỉ| con| trai| Trần| Chấp, Hoàng| đế| đời| 2|
"Viết| sử| không| phải| chuyện| một| sớm| một| chiều, Khanh| Khanh| đừng| vội." Trần| Liễm| Vụ| lại| đưa| chén| trà| lên, đút| cho| Trần| Chấp| một| ngụm.
Gần| đây| Trần| Chấp| đã| nắm| rõ| tính| tình| của| đứa| chắt| này, với| những| người| y| không| quan| tâm, y| vui| giận| bất| thường, coi| mạng| người| như| cỏ| rác, nhưng| nếu| ai| đó| lọt| vào| mắt| xanh| của| y, thì| y| lại| vô| cùng| dễ| tính. Trần| Chấp| bảo| Thôi| Hoài| Cảnh| viết| sử, Trần| Liễm| Vụ| biết| rõ| trong| các| vị| vua| của| Đại| Trần| mình| là| người| bị| mắng| chửi| nhiều| nhất, nhưng| cũng| không| để| tâm, thậm| chí| còn| không| hỏi| Trần| Chấp| một| câu| lý| do.
Trần| Chấp| không| biết| bao| nhiêu| lần| thầm| thở| phào| may| mắn, cũng| may| là| cái| vai| nịnh| phi| hại| nước| này| do| hắn| diễn, nếu| đổi| lại| là| người| khác, e| rằng| quốc| tỷ| của| nhà| hắn| đã| bị| ngoại| thích| (nhà| vợ| của| vua|) coi| như| đá| cuội| mà| ném| đi| không| biết| bao| nhiêu| lần| rồi.
Trần| Chấp, người| được| độc| chiếm| ân| sủng| của| Hoàng| thượng| mười| mấy| ngày| này| khiến| người| trong| hậu| cung| không| thể| ngồi| yên| được| nữa.
Không| biết| là| từ| miệng| người| hầu| nào| để| lộ| ra| ngoài, hay| là| bên| cạnh| Hoàng| đế| có| tai| mắt| của| hậu| cung, chuyện| riêng| tư| của| Trần| Chấp| bị| người| ta| biết| được, ngay| trong| ngày| hôm| đó| đã| có| một| bát| thuốc| tránh| thai| được| đưa| đến| tẩm| điện| của| Trần| Chấp.
Trần| Liễm| Vụ| vừa| đi, bọn| họ| liền| nắm| đúng| thời| cơ.
"Quý| quân, Khương| quý| phi| sai| người| đưa| tới, không| thể| không| uống| ạ." Tiểu| thái| giám| bưng| bát| đứng| bên| cạnh, nhăn| nhó| khuyên| nhủ.
Trần| Chấp| đang| xem| mấy| trang| sử| về| Trần| Nhị| Thế| mà| Thôi| Hoài| Cảnh| vừa| viết, cau| mày| lửa| giận| bốc| lên, phẩy| tay, "Đổ| đi, đóng| cửa| điện."
Chén| thuốc| tránh| thai| này, ai| mà| biết| được| có| pha| thêm| hạc| đỉnh| hồng| hay| không. Trần| Chấp| nghĩ, Trần| Liễm| Vụ| chỉ| đi| săn| bắn| ở| vườn| sau, nửa| ngày| sẽ| quay| lại, hậu| cung| sẽ| không| thể| gây| ra| sóng| gió| gì.
Là| ai| đã| truyền| ra| chuyện| riêng| tư| này? Trần| Chấp| nghĩ, sớm| muộn| gì| cũng| phải| giết| sạch| những| kẻ| biết| chuyện.
Thuốc| vừa| đổ| đi| chưa| được| một| nén| nhang, tiểu| thái| giám| run| rẩy| đi| vào, "Quý| quân... Hoàng| hậu| Khương| thị| có| mời."
Trần| Chấp| vừa| định| xua| tay, lại| dừng| lại, ngẩng| đầu| nhìn| tiểu| thái| giám, hỏi: "Vị| quý| phi| vừa| rồi| họ| gì?"
"Quý| phi| họ| Khương| ạ..." Tiểu| thái| giám| không| để| tâm| đến| chuyện| này, đầu| óc| đầy| lo| sợ| trước| thủ| đoạn| của| Hoàng| hậu| Khương| thị.
"Hoàng| hậu| cũng| họ| Khương?"
Tiểu| thái| giám| thấy| vị| quý| quân| này| bị| triệu| tập| mà| không| hề| lo| lắng, suýt| nữa| thì| khóc| òa| lên, "Quý| quân, trong| hậu| cung| có| mấy| ai| không| họ| Khương| đâu| ạ!"
Trần| Chấp| ngồi| ngay| ngắn| trên| ghế| tựa, nghe| vậy| im| lặng| một| lúc, sau| đó| khóe| miệng| khẽ| nhếch| lên, gật| đầu.
Tiểu| thái| giám| bị| sự| lạnh| lùng| toát| ra| từ| người| hắn| dọa| cho| đứng| im| bất| động. Hoàng| hậu| tuy| uy| nghiêm, nhưng| khí| thế| của| vị| quý| quân| này| còn| đáng| sợ| hơn.
"Hoàng| thượng| chọn?" Trần| Chấp| hỏi| bằng| giọng| đều| đều.
"Nô| tài| không| biết... Đại| khái| là| Hoàng| thượng| và| Thái| hậu| cùng| chọn| ạ."
"Thái| hậu| nào."
"Quý, Quý| quân, hậu| cung| chỉ| có| một| Thái| hậu."
Trần| Chấp| lại| gật| đầu, hỏi: "Thái| hậu| họ| gì?"
"Thái| hậu| là| quý| nữ| nhà| An| Quốc| Công| họ| Khương..."
An| Quốc| Công, bọn| họ| muốn| an| cho| nước| nào| đây?
Trần| Chấp| nhớ| lại| tất| cả| những| vương| hầu| quý| tộc| mà| mình| đã| phong| tước| khi| khai| quốc, cũng| không| tìm| ra| một| nhà| nào| họ| Khương, đây| là| quý| tộc| từ| triều| đại| nào| sau| này| xuất| hiện, lại| còn| là| do| đứa| con cháu yêu| quý| nào| của| mình| sắc| phong?
Giọng| nói| và| thần| sắc| của| Trần| Chấp| đều| bình| tĩnh, nhưng| sự| bình| tĩnh| này| lại| giống| như| một| cơn| thịnh| nộ| bị| kìm| nén, "Bảo| Thôi| Hoài| Cảnh| lát| nữa| hãy| dùng| bữa, bây| giờ| đến| đây| trước."
"Quý| quân... Quý| quân, vậy| Hoàng| hậu| bên| kia?"
"Người| sáng| suốt| biết| nhìn| thời| thế, không| cần| vơ| nợ| vào| người." Hắn| không| đến| thì| tai| họa| cũng| sẽ| tự| tìm| đến.
Như| Trần| Chấp| đã| nói, Thôi| Hoài| Cảnh| còn| chưa| tới, Hoàng| hậu| đã| đến| tận| cửa.
Chỉ| cần| nhìn| cách| Hoàng| hậu| bước| vào| cửa, cũng| đủ| biết| hậu| cung| đều| là| người| nhà| họ| Khương| của| ả| ta.
Trần| Chấp| thậm| chí| không| cần| hành| lễ, giây| trước| còn| đang| ngồi| trên| ghế, giây| sau| đã| bị| năm| sáu| thị| vệ| ấn| quỳ| xuống| đất.
Hoàng| hậu| toàn| thân| lộng| lẫy, đầu| đội| đầy| châu| báu, chậm| rãi| ngồi| vào| vị| trí| chủ| tọa| trong| cung| điện| của| hắn.
"Ngươi| chính| là| kẻ| được| Hoàng| thượng| ban| họ| đó| sao?"
Giọng| nói| từ| trên| cao| truyền| xuống, Trần| Chấp| bị| ấn| đầu| không| thể| ngẩng| lên| nổi.
"Vạn| lượng| hoàng| kim| ban| cho| ngươi, quốc| tính| cao| quý| ban| cho| ngươi. Ngươi| một| mạng| hèn, chết| cũng| đáng| đời." Hoàng| hậu| Khương| thị| ngồi| trên| cao, thong| thả| nói, rồi| liếc| mắt| ra| hiệu| cho| thị| vệ| đang| giữ| Trần| Chấp, phân| phó: "Thưởng| miệng."
"Bốp!" một| tiếng| vang| thật| lớn, đầu| Trần| Chấp| bị| tát| mạnh| đến| mức| suýt| lật| ra| sau.
"Quỳ| thêm| một| lúc| nữa." Hoàng| hậu| nói, xoay| xoay| chén| trà| có| nắp| trong| tay, đưa| lên| miệng| nhấp| một| ngụm, "Nghe| nói| canh| của| Khương| quý| phi| ngươi| uống không| quen, vậy| thì| thử| của| bản| cung| xem."
"Lại| đây, hầu| hạ| Trần| quý| quân| uống| thêm| mấy| bát| nữa."
Người| bên| cạnh| rót| thuốc| đưa| cho| thị| vệ, thị| vệ| nhận| lấy, bẻ| miệng| Trần| Chấp| ra| đổ| thẳng| vào| cổ| họng.
Đổ| hết| bát| này| lại| đến| bát| khác.
Trần| Chấp| bị| bóp| ngửa| cổ| lên| cao, thuốc| đắng| tràn| đầy| khoang| miệng. Mắt| hắn| nhìn| ra| ngoài| cửa| sổ.
Thôi| Hoài| Cảnh| vừa| được| gọi| đến| đang| đứng| ngoài| cửa| sổ, thản| nhiên| nhìn| cảnh| tượng| trong| phòng, không| ngờ| lại| chạm| mắt| với| Trần| Chấp, nhưng| phát| hiện| ánh| mắt| Trần| Chấp| còn| bình| tĩnh| hơn| cả| mình.
Rót| liên| tiếp| sáu| bảy| bát| xong| Hoàng| hậu| mới| buông| chén| trà| xuống.
"Ngươi| còn| dám| mê| hoặc| Hoàng| thượng, thì| đừng| trách| chuyện| như| vậy| xảy| ra| lần| hai| lần| ba, nếu ngươi| muốn| Hoàng| thượng| che| chở| cho| ngươi, vậy| thì| nhầm| rồi. Trong| hậu| cung| này, giống| loài| ti| tiện| như| ngươi, bản| cung| muốn| giết| ngươi| cũng| chẳng| sao| hết."
Hoàng| hậu| hùng| hổ| kéo| đến, hùng| hổ| bỏ| đi.
Thôi| Hoài| Cảnh| lúc| này| mới| bước| vào| phòng.
Y| phục| Trần| Chấp| xộc| xệch, dính| đầy| nước thuốc, vết| thương| trên| mặt| lan| ra| trông| vô| cùng| thảm| hại, nhưng| khi| đứng| dậy| chỉnh| trang| y| phục, ánh| mắt| lại| sắc| bén| như| sói| như| hổ.
Thôi| Hoài| Cảnh| nhìn| thấy| cảnh| này, kinh| ngạc| trong| lòng.
"Ta| chỉ| hỏi| ngươi| hai| câu." Trần| Chấp| đuổi| hết| người| trong| điện| ra| ngoài.
"Quân| quyền| của| triều| đình, nằm| trong| tay| nhà| họ| Trần| hay| nhà| họ| Khương?"
Thôi| Hoài| Cảnh| nhìn| hắn, im| lặng| không| hé một lời.
"Tài| sản| của| triều| đình, nằm| trong| tay| nhà| họ| Trần| hay| nhà| họ| Khương?"
Thôi| Hoài| Cảnh| trầm| ngâm, nhìn| vào| mắt| hắn| rồi| mở| miệng, "Không| phải| thiên| tử, đừng| hỏi| hộ| vua."
Trần| Chấp| nhìn| thẳng| vào| mắt| ông| ta, thấy| ông| ta| đang| dùng| ánh| mắt| cảnh| cáo| nhìn| lại| mình. Hắn| đã| đoán| trước rằng mình| sẽ| không| nhận| được| câu| trả| lời| từ| Thôi| Hoài| Cảnh, nhưng| trước| khi| hỏi| ra| những câu| đó, trong| lòng| hắn| đã| mơ| hồ| có| đáp| án.
Trần| Liễm| Vụ| săn| bắn| xong| bèn nhốt| chim| ưng, vừa| về| cung| nghe| nói| cung| của| Trần| Chẩm| xảy| ra| chuyện, còn| chưa| kịp| thay| y| phục| đã| vội| vàng| chạy| đến.
"Chẩm| nhi." Trần| Liễm| Vụ| vội| vã| bước| vào| điện, thấy| Trần| Chấp| đang| dựa| vào| giường, trông| có| vẻ| mệt| mỏi, đi| đến| gần| nhìn| kỹ, nửa| khuôn| mặt| quay| đi| chỗ| khác| còn| in| hằn| vết| đỏ.
"Là| trẫm| không| tốt," Trần| Liễm| Vụ| cau| mày, trông| có| vẻ| thật| lòng| đau| xót, muốn| quay| mặt| hắn| lại| xem| vết| thương, nhưng| lại| không| dám| chạm| vào, nhỏ| giọng| hỏi, "Có| đau| không?"
Nói| xong| lại| cảm| thấy| mình| hỏi| thừa, quay| đầu| ra| ngoài| quát| lớn, "Thái| y| đâu? Lăn| vào| đây!"
Mấy| thái| y| xách| hòm| thuốc| rụt| rè| đi| vào, quỳ| trước| giường| Trần| Chấp, run| rẩy| định| bắt| mạch.
Trần| Chấp| đã| cho| thái| y| xem| qua| rồi, thuốc| kia| quả| thật| chỉ| là| thuốc| tránh| thai, chỉ| là| liều| lượng| mạnh, khiến| tinh| thần| và| cơ| thể| bị| tổn| thương.
Phẩy| tay| đuổi| thái| y, Trần| Chấp| mở| mắt, nói| với| Trần| Liễm| Vụ: "Cút| ra| ngoài."
Quyền| lực| của| một| nước| bị| ngoại| thích| gặm| nhấm| hết, Trần| Chấp| buồn| bực| trong| lòng, nhìn| đứa| chắt| trước| mặt| cũng| thấy| chướng| mắt| vô| cùng.
Thụ kiểu: Bố mày nhịn hết nổi rồi, diễn yêu phi cqq
Trả lờiXóa(╯'□')╯︵ ┻━┻
Hóng chap mới từ editor (•⩊•)
Đội vợ lên đầu trường sinh bất tử mà. Cảm ơn b đã ủng hộ ạ
XóaTổ tiên tức muốn lật bàn luôn mà🤣
Trả lờiXóa