[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Chương 4

Chương 4: Thái tổ ngồi xuống nuốt Long căn của hôn quân, làm đến bụng phồng lên, chỗ đó gian nan phun ra nuốt vào

Trần| Liễm| Vụ| ngủ| một| giấc| đến| tận| bình| minh| ngày| hôm| sau.


Hôm| qua| tên| hoạn| quan| không| biết| quy| củ| kia| đã| bị| chém, hôm| nay| không| còn| ai| dám| đến| quấy| rầy| nữa. Trần| Liễm| Vụ| ngủ| quên| cả| buổi| chầu| sớm, mãi| đến| khi| mặt| trời|| lên| cao| mới| mở| mắt, mắt| rồng| lim| dim, cúi| đầu| nhìn| người| trong| ngực. 


Trần| Chấp| cũng| vừa| tỉnh| dậy, khẽ| mở| mắt| nhìn| y, giọng| khàn| khàn| gọi| một| tiếng| "Hoàng| thượng”, rồi| nói: "Hạ| thần| thấy| khó| chịu."


Cảnh| tượng| này| khiến| Trần| Liễm| Vụ| hoàn| toàn| tỉnh| táo. Y| chống| tay| ngồi| dậy, ôm| lấy| Trần| Chấp| vào| trong| lòng| mình, hỏi: "Khó| chịu| chỗ| nào?"


"Bệ| hạ| giúp| thần| xem| thử, có| phải|| do| vết| thương| hôm| qua| chưa| lành, bị| cọ| xát| trên| lưng| ngựa| hay| không..." Trần| Chấp| vẫn| còn| ngái| ngủ, ngón| chân| đạp| tấm| chăn| gấm ra, mở| bắp|đùi| trần| trụi| trước| mặt| Trần| Liễm| Vụ.


"... Bên| ngoài| đúng||| hơi| sưng, để| trẫm| nhìn| xem| bên| trong| thế| nào." Trần| Liễm| Vụ| cúi| đầu| giữa| hai| bắp| đùi| hắn, dò| xét| một| lúc| liền| xoa| xoa| rồi| cắm| vào trong.


Ngón| tay| thon| dài của| Trần| Chấp|| lấy| áo| ngủ| của| Trần| Liễm| Vụ, khớp| xương| nổi| lên.


“Bên| trong| vậy|| nóng| quá|…” Nói| đoạn, ngón| tay| Trần| Liễm| Vụ| quấy| vòng| trong| vách| thịt, rồi ấn| lên| chỗ| mẫn| cảm| hơi| nhô| lên| kia.


Ngón| tay|| Trần| Chấp|| trên| người| Trần| Liễm| Vụ càng chặt, nhíu| mày| thở| ra| tiếng, trở| tay| bịt| mắt, khiến| tay| hắn| lại| kéo| áo| bào| của y một| cái.


Thấy| Trần| Chấp| im| lặng| nhưng| thái| độ| thì| lại| muốn| cự|| nghênh, Trần| Liễm| Vụ| cười, phủ| phục| sát| mặt| Trần| Chấp, "Trẫm| chỉ| muốn| xem| thử| nơi| đó..."


Trần| Chấp| ngửa| cổ, cánh| tay| che| không| hết, mặt| mày| khó| nhịn, "Không| muốn."


"Trẫm| phải| sờ| vào| mới| biết| được| nơi| đó|| bị| thương| hay| không| chứ." Trần| Liễm| Vụ| từ| từ| siết| chặt| cánh| tay| hắn, lừa| gạt| hắn, ngón| tay| trong| vách thịt| lại| càng| ấn| mạnh| hơn.


"Bệ| hạ..." Trần| Chấp| thở| hổn| hển|  gọi| y.


"Ừm?"


"Bệ| hạ|…"


"Trẫm| đây."


Trần| Chấp| cau| mày, duỗi| dài| cánh| tay| muốn| kéo Trần| Liễm| Vụ| lại| gần. Trần| Liễm| Vụ| lập| tức| ôm| lấy| eo| hắn. Trần| Chấp| chăm| chú, cổ| dán| sát| vào| người| Trần| Liễm| Vụ, miệng| vẫn| lẩm| bẩm| gọi| "bệ| hạ”.


Hơi| thở| gấp| gáp, sóng| tình| dâng| cao.


Trần| Liễm| Vụ| cảm| thụ| được| huyệt| thịt| bọc| lấy| tay| mình| đang| mút| chặt| lại, co| rút| từng| cơn, cũng| cảm| nhận| được| thân| thể| Trần| Chấp| trong| ngực| mình| phát| run.


Đầu| sát| bên| đầu, mặt| Trần| Chấp| dán| vào| cái| gáy| của| Trần| Liễm| Vụ| nhìn| về| phía| màn| trướng, đã| không| còn| buồn| ngủ, cũng| chẳng| còn| hứng| thú| gì nữa.


Hắn| đã một| đêm| không| ngủ, chuyện| hôm| qua| phê| duyệt| tấu| chương| "bốn| biển| thái| bình” cùng| với| việc| hoàng| đế| đột nhiên không khỏe lúc| hoàng| hôn| bỗng| khiến| hắn| đau| đầu| run tay. Hai| chuyện| này| khiến| hắn| hoang| mang, nhưng| hắn| cũng| không|| thời| gian| để| hoang| mang nữa, bởi|| hắn| cần| phải| nhanh| chóng| quấn| chặt| lấy| hoàng| đế, như| dây| leo| bám| vào| cây lớn, chặt| đứt| con| đường| ăn| chơi| sa| đọa| kéo| dài| đã| lâu| của| triều| đại| này.


Trần| Chấp| nghiêng| đầu, môi| dán| bên| tai| Trần| Liễm| Vụ, âm| thanh| đứt| quãng| nỉ| non: "Thần| muốn| Hoàng| thượng| tiến| vào."


Trên| giường| rồng| song| long| điên| đảo.


Trần| Chấp| mặt| đối| mặt| ngồi| lên| đùi| Trần| Liễm| Vụ, nhấc| hông| đã| muốn| nuốt| vào| của| quý| đang| ngẩng| đầu| kề| bên| mông| hắn.


"Chờ| một| chút..." Trần| Liễm| Vụ| thở| gấp, thanh| âm| khàn| khàn| nghe| ra| được|| đã| bị| dẫn| vào| bể| dục, nhưng| y| vẫn| luồn| mấy| ngón| tay| vào| muốn| qua| loa| mở| rộng| lỗ| thịt| cho| hắn.


"Nhưng| thần| muốn." Trần| Chấp| thấp| giọng| nói, tay| nắm| lấy| tay| y, mười| ngón| khóa| chặt, xách| thân| ngồi| dậy, nuốt| vào| lút| cán, tóc| hai| người| rối| tung| như| gấm, chập| chờn| vấn| vít| như| quấn| vào| nhau.


Đều|| nam| nhân, đều|| đế| vương, Trần| Chấp| làm| sao| không| hiểu| tâm|| của| đế| vương cơ chứ.


Chỗ| đó| của| Trần| Chấp| quá| chặt, lại| mới| phá| thân| chưa| lâu| nên| phun| ra| nuốt| vào| khó| khăn. Nhưng| càng| như| vậy| càng| khiến| người| ta|| khoái| cảm| chinh| long| phục| hổ.


Trần| Liễm| Vụ| đỡ| người| dậy| bằng| cánh| tay  mình, mắt| phượng| nheo| lại, nhìn| Trần| Chấp| cưỡi| trên| người, vòng| eo| thon| gọn, cơ| bụng| săn| chắc| không|| chút| thừa, nhìn| từ| bên| ngoài| cũng| thấy| được| gậy| thịt| đang| đâm| đến| nơi| nào.


Thúc| đến| nỗi| như| cái| bụng| cũng| muốn| phồng| lên. Trần| Liễm| Vụ| thấy| máu| trong cơ thể mình| sôi| lên, nắm| lấy| eo| Trần| Chấp, dập| hắn| xuống| đùi| mình, quy| đầu| chống| lên| bụng| chập| chờn, cứ| như| muốn| phá| bụng|| ra.


Trần| Liễm| Vụ| thở| hổn| hển| ôm| chặt| lấy| Trần| Chấp, lấy| lại| chủ| động, một| tay| bắt| lấy| cần| cổ| của| Trần| Chấp||| mút, quai| hàm| như| đẽo| gọt, trong| miệng| y kêu| loạn| Khanh| Khanh, bảo| bối.


Trần| Chấp| xóc| nảy| trên| người| Trần| Liễm| Vụ, sợi| tóc| tán| loạn, nhưng| thanh| tỉnh| trong| mắt| không| hề| giảm| đi, chỉ|| khóe| mắt| vương ráng| đỏ||| dục tình.


Trần| Liễm| Vụ| rất| nhanh| đã| bắn, từng| luồng| tinh| đặc| phun| vào| trong| bụng| Trần| Chấp, mà| vừa| mới| kết| thúc| y| đã| đẩy| ngã| Trần| Chấp| trên| giường, muốn| một| lần| nữa.|


Trần| Chấp| nằm| trên| long| sàng, mở| rộng| hai| chân, mời| người| tới| hái.


***** đọc tại wickdthelord.blogspot.com

Trong| vòng| vài| ngày| cả| triều| đình|| hậu| cung| đều| biết|| một| nam| sủng| mới| được| sủng| ái|| cùng, người| này|| cái| tên| đặc| biệt| do| Hoàng| thượng| đích| thân| ban| tặng: Trần| Chẩm.


Hoàng| thượng| ân| ái| với| hắn| liên| tiếp| mấy| đêm, ban| ngày| đi| thì| đi cùng| xe, ngồi| thì| ngồi cùng| chiếu, ở| bên| nhau| trong| ngự| thư| phòng| phê| tấu| chương, gặp| mặt| quần| thần| cũng| không| tránh| né.


"Quý| quân, hiện| giờ| ngay| cả| ở ngoài| cung,| khắp| kinh| thành| đều| đồn| rằng| 'Vàng| bạc| vạn| lượng| không| quý| bằng, đêm| xuân| long| sàng| một| giấc| nồng', chính|| đang nói ân| sủng| Hoàng| thượng| dành| cho| ngài| đấy| ạ!"


Trong| tẩm| điện| của| Trần| Chấp, tiểu| thái| giám| cười| tít| mắt, nịnh| bợ| vị| quý| nhân| từ| trên| trời| rơi| xuống| của| mình.


Sau khi hắn| lấy| thưởng| từ| Hoàng| thượng, mỗi| người| trong| điện| đều| được| ban|| trăm| lượng| vàng, dưới| sự| trọng| thưởng| này,| cả| điện| đều| trở thành| tâm| phúc| của| hắn. Tiền| tài|| thể| sai| khiến| quỷ| thần, đó| chính|| dụng| ý| của| hắn| khi| đòi| y vạn| lượng| hoàng| kim.


Hắn| im| lặng| lắng| nghe, nhìn| đồng| hồ| nước| trên| ghế| nằm, đến| giờ| rồi, tên| con cháu| bất| hiếu| kia| sắp| bãi| triều, mình| phải| đến| ngự| thư| phòng| chờ thôi. Vung| trường| bào, hắn| đứng| dậy| khỏi| ghế.


Lúc| hắn| nắm| giữ| ngọc| tỷ| luôn| ngồi| nghiêm| chỉnh, nhưng| bây| giờ| không| được, trênghế|| mãnh| hổ, hắn| phải|ngồi khom| eo.


Hắn ngồi| trên| kiệu| đến| ngự| thư| phòng, chậm| rãi| bước| vào| điện, đã| qua| ba| khắc| sau| khi| bãi| triều, Hoàng| thượng| vẫn| chưa| đến, ngược| lại,|| một| vị| đại| thần| đang| đứng| chờ| bên| trong.


Hắn| đi| đến| phía| sau| ngự| án, ngồi| xuống| long| ỷ, "Đưa| tấu| chương| trong| tay| ngươi| đây."


Lão| thần| kia nhìn thấy| hắn| thì mở trừng mắt, râu| mép| run| rẩy, tấu| chương| trong| tay| bị| nắm| chặt, cứ| như| muốn| ném| lên| đỉnh| đầu| hắn luôn.


Hắn| liếc| nhìn| thị| vệ| bên| cạnh, thị| vệ| bèn| tiến| lên| giữ| chặt| lão| thần, giật| lấy| tấu| chương| dâng| lên| cho| hắn.


Trần| Chấp| cầm| lấy| xem| qua, đây|| một| bản| tấu| chương| xin| cáo| lão| từ| quan, nhưng| lại| tự| trách| mình| già| yếu, một| thân| một| mình| khó| cứu| vãn|| tắc| nguy| vong, bên| trong| liệt|| những| thiếu| sót| trong| việc| trị| nước| của| triều| đình, nhìn| không| giống| như| từ| quan, mà| giống| như| liều| chết| can| gián| thì| đúng| hơn.


Trần| Chấp| xem| xong| để| sang| một| bên, mở| miệng| hỏi: "Thôi| Phủ||| của| ngươi?" Trên| tấu| chương|| ghi| tên, Thôi| Hoài| Cảnh.


Nghe| vậy, mặt| lão| thần| Thôi| Hoài| Cảnh| đỏ| bừng, nghĩ| rằng|| sao| mạng| sống| của| mình| cũng| coi| như| bỏ| rồi, bèn| giận| dữ| mắng: "Ngươi|| kẻ| nào? Dám| trực| tiếp| gọi| tên| thánh| hiền| tổ| tiên| nhà| họ| Thôi| ta!"


Thôi| Phủ, từ| khi| Trần| Chấp| khởi| binh|| Nghi| huyện| đã| đi| theo| phò| tá, là| khai| quốc| công| thần, khi lập| quốc| được| phong| làm| tể| tướng, là| bạn| chí| cốt| của| Trần| Chấp.


Trần| Chấp| nhìn| lão| thần| trước| mắt, không| khỏi| bật| cười, thời| gian| trôi| qua| thật| nhanh, chắt| của| Thôi| "không| cưới” cũng| đã| râu| tóc| bạc| phơ| mất rồi.


Lúc| đó, hình| ảnh| Thôi| Phủ| thề| thốt| trong| quân| trướng| vẫn| còn| hiện|| trước| mắt| hắn| - nước| láng| giềng| chưa| bình| định| thì| không| cưới, giặc| ngoài| biên| giới| chưa| dẹp| thì| không| cưới, đất| nước| chưa| yên| thì| không| cưới. Sau| đó, ông| ta| đã| giúp| Trần| Chấp| quét| sạch| địch| quốc, dẹp| yên| giặc| ngoài| biên| ải, trị| loạn| dân, hai| mươi| năm| sau| thiên| hạ| mới| thái| bình, Thôi| Phủ| lúc| đó| đã| bốn| mươi| tuổi| mới| cưới| vợ.


Nhưng||chức quan| nhà| họ| Thôi|| làm| càng| ngày càng nhỏ, Thôi| Phủ| được| phong| làm| khai| quốc| tể| tướng, đến| đời| Thôi| Hoài| Cảnh| chỉ| còn|| một| sử| quan| (quan| chép| sử|) nhỏ| bé.


"Ngươi|| muốn| tái| lập| công| lao| phò|| đất| nước| của| Thôi| Phủ| không?"


Lão| thần| đang| tức| giận, mặt| đỏ| bừng, nghe| người| ngồi| trên| ngai| vàng| nói| vậy| bèn| cho| rằng| hắn| đang| đùa| cợt| mình, trừng| mắt| định| mắng| tiếp, nhưng| lại| cảm| thấy| việc mình| đôi| co| với| một| tên| nam| sủng| quả| thật| rất mất| mặt, bèn| hất| tay| áo| bỏ| đi.


Nhưng| vừa| quay| người, liền| thấy| ngoài| cửa là| xe| ngựa|lộng| lẫy của| hoàng| đế, Trần| Liễm| Vụ| đang| bước| vào| cửa| điện.


Thôi| Hoài| Cảnh| cung| kính| quỳ| xuống.


"Đứng| dậy." Trần| Liễm| Vụ| chẳng| buồn| liếc| mắt, sải| bước| thẳng| đến| bàn| chỗ| Trần| Chấp| ngồi.


"Bệ| hạ," Trần| Chấp| vẫn| an| vị| trên| long| ỷ, chống| cằm| nhìn| y, cười| nói, "Lão| già| này| nói| muốn| từ| quan, thần| thấy| ông| ta| tức| giận| đến| mức| râu| tóc| dựng| ngược| cũng| thú| vị, nên| muốn| giữ| ông| ta| lại| đây| làm| người| kể| chuyện| xưa."


Trần| Liễm| Vụ| khẽ| nhếch| môi,| chống| tay| lên| bàn, cúi| người| nhìn| Thôi| Hoài| Cảnh, "Thôi| Hoài| Cảnh| phải| không? Được, vậy| từ| nay| về| sau, ngươi| sẽ|| lại cung của| Chẩm| Khanh, làm| người| kể| chuyện. Coi| như| trở| về| với| nghề|| vậy."


Nghe| hai| người| nói| thế, Thôi| Hoài| Cảnh| quỳ| sụp| xuống nghe bịch| một| tiếng, dập| đầu| lia| lịa, "Xin| Hoàng| thượng| thu| hồi| thánh| lệnh! Thần| không| thay| đổi| ý| định| về| quê| an| hưởng| tuổi| già!"


"Không| nghe| thì| giết." Trần| Liễm| Vụ| đổi| sắc| mặt, thản| nhiên| nói| rồi| phẩy| tay| ra| hiệu| cho| thị| vệ| bên| cạnh| rút| đao.


Thôi| Hoài| Cảnh| vốn| đã|| ý| định| can| gián| đến| chết, thế|| dập| đầu| xuống| chuẩn| bị| nhận| lấy| cái| chết.


"Ngươi| còn| cố| chấp| như| vậy| nữa| thì| liền| tước| bỏ| phong| hiệu| 'Khuông| Trần| Ân| Tướng'| (Tướng| quân|| công| xây| dựng| nhà| Trần|) của| tằng| tổ| nhà| họ| Thôi, tháo| bỏ| biển| ngự| do| Thái| Tổ| Hoàng| đế| đích| thân| viết| tặng| trong| từ| đường." Giọng| nói| của| Trần| Chấp| lạnh| lùng| vang| lên| từ| long| ỷ.


Thôi| Hoài| Cảnh| lập| tức| ngừng| dập| đầu, sắc| mặt| tái| mét, không| còn| giọt| máu.


Cái| mạng| tàn| này| chẳng| có gì đáng| giá, nhưng| vinh| quang| tổ| tiên| truyền| lại|| dòng| dõi| văn| chương| cao| quý. Tước| bỏ| hai| thứ| này, chẳng| khác| nào| rút| đi| xương| sống| của| nhà| họ| Thôi.


"Còn| muốn| chết| nữa| không?" Người| ngồi| trên| ngai| vàng| hỏi.


Thôi| Hoài| Cảnh| cúi| đầu| quỳ| gối| dưới| điện.


"Không| chết| thì| theo| ta| đi."


Quỷ: Mọi người comment ủng hộ nhà với nha :3TZ


Chương 3 - Mục lục - Chương 5

Nhận xét

  1. thực không hổ thẹn với hai chữ hôn quân

    Trả lờiXóa
  2. Hay qué anh ơi chuẩn bị thu phục người tài về tay

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Want some tea? 😈😈😈

Follow Quỷ để cập nhật ở đây nha :3