[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Ngoại truyện 16

 Ngoại truyện 16: Song long đùa cợt lỗ nhỏ, mây móc đến mức Trần Chấp thần trí mông lung, loạn gọi "Phu quân, còn muốn"

Vừa nghe hôn quân nói vậy, Trần Chấp vội đưa tay kéo hôn quân đòi ôm, một mặt lại nhíu mày với Trần Liễm Vụ, "Ngươi ngoan..."

Trần Liễm Vụ chẳng mảy may nhận ra ý nài nỉ trong lời Trần Chấp, cũng đè sấp người lên ngực hắn, há miệng cúi đầu, răng nhọn ngậm lấy nhũ hoa, vừa cắn vừa mút đoạn lại ngẩng đầu ngước nhìn hắn, hàm hồ bảo: "Ta vốn vẫn rất ngoan mà."

Của quý của Trần Liễm Vụ vẫn cắm sâu trong lỗ thịt mà nắc, ngón tay của hôn quân đã duỗi vào khai phá, "Sao mới chạm đã khép chặt chẳng buông rồi, nhét một ngón tay vào cũng khó..."

Trần Chấp bị Trần Liễm Vụ chọc ghẹo đến tức tối muốn bật cười, nhưng đến cả cười cũng không cười được nữa, ngón tay kia men theo kẽ hở giữa khúc thịt và vách huyệt từng chút một xâm lấn, mân mê đến nỗi Trần Chấp đỏ mắt, dẫu là Trần Thái Nguyên Đế, dẫu là bậc thánh nhân, hôm nay gặp hạn này cũng khó kham nổi.

"Vụ Nhi ngoan... Sau này trẫm cho một mình ngươi làm được không?" Trần Chấp đứt quãng bảo, vừa thở vừa rên, bàn tay dò dẫm đến trước ngực mình, lén lút vuốt lên tóc Trần Liễm Vụ.

Trần Liễm Vụ được bàn tay Trần Chấp ve vuốt, khẽ nhếch mép ngắm hắn mỉm cười, nụ cười rạng rỡ hơn cả hôn quân kia. Y ngậm môi bao phủ nhũ hoa của Trần Chấp tàn nhẫn mút mạnh hai cái, mà phía bên kia hôn quân đã chen thêm ngón tay thứ ba, đút ngập Trần Chấp đến muốn tan vỡ, cuối cùng mới chậm rãi rút ra.

Rút ra, nhưng cũng áp người lên, ngược lại y còn úp tay bao lấy sau gáy Trần Chấp, cạy mở đôi môi hắn triền miên quấn quýt.

Dưới gốc đùi không còn của quý xâm nhập, hôn quân luồn ba ngón tay ở bên trong khuấy đảo, dường như cảm thấy cuối cùng cũng đủ rộng bèn rút tay ra, vừa đưa hoan dịch trong tay xoa lên đầu nhũ Trần Chấp, vừa nâng con cặc kia lên cao cao, dựng đầu khấc cứng rắn ở miệng huyệt nghiền xát.

Mà Trần Chấp đã bị Trần Liễm Vụ hôn đến hơi thở rối bời, đầu lưỡi đã bị y hoàn toàn hút ra, quấn vào miệng say mê nhấm nháp.

Mà trong mắt hôn quân, chỉ thấy Trần Chấp vẻ mặt thẫn thờ, đầu lưỡi mềm mại vươn ra từ giữa môi hắn, lúc cuộn lúc duỗi, hỗn loạn mơn trớn chẳng theo trật tự, dòng mật dịch trong lúc vô thức trào ra, dọc theo khóe miệng chảy dài xuống cổ đến hõm xương quai xanh.

"Trẫm vẫn chưa làm ngươi thật đâu... mà đã dâm đãng đến thế này rồi," hôn quân mắt không rời nhìn chằm chặp vào mặt Trần Chấp, dưới thân khó kiềm nén liền dập thẳng vào tận gốc, đầm lút cán.

Bên trong mềm nhũn ướt nồng, mỗi nếp thịt lồn đều mơn trớn mút chặt con cặc của hôn quân chẳng buông, hôn quân nếm được mỹ vị liền thêm say, ưỡn hông dọng vào, đưa tay xoay mặt Trần Chấp lại ngắm nhìn.

Dẫu Trần Chấp đã quay mặt lại, nhưng Trần Liễm Vụ cũng theo đó mà áp người lên Trần Chấp tiếp tục cuồng nhiệt bú lưỡi, vừa che khuất mắt hắn không cho hắn nhìn hôn quân.

"Mặt mũi ngẩn cả ra... Rõ là đã bị chơi rục rồi, vừa mới đút vào đã sướng đến thế cơ à." Hôn quân khẽ liếc mắt ngắm nhìn, con cặc nhét trong lỗ lại cứng tợn, càng thêm dùng sức mà giã.

Nước dãi của Trần Chấp đã ướt đẫm vũng hõm cổ, run rẩy vẩy ra, ngực hắn trơn nhẵn, hoan dịch khẽ chạm, mật hoa trào dâng, lúc này đều bị hôn quân úp tay bôi hết lên nhũ hoa vuốt ve, nơi ấy bị Trần Liễm Vụ triền miên mút cắn đã lâu, kích thích đến hắn run lẩy bẩy cả người.

Thật sự là không tỉnh táo nổi nữa... Trần Chấp bị Trần Liễm Vụ say đắm mút hôn môi lưỡi, phía dưới bị hôn quân giã lồn bành bạch.

Hôn quân ngắm hắn vô thức phóng túng duỗi lưỡi ở bên ngoài, mật dịch trào tuôn không ngừng, lòng dạ bỗng nhiên rối bời, hồn phiêu phách tán, si mê cúi người xuống...

Trần Liễm Vụ nhìn hôn quân kia lao đến chỗ mình, hoảng hốt nghiêng người tránh né, thật nguy hiểm, chút nữa là cùng "chính mình" giao hoan môi răng rồi.

Nhưng... Trần Liễm Vụ nghiêng mắt nhìn qua, thấy hôn quân cúi người nhón lưỡi, chạm vào Trần Chấp.

Một thoáng giao kề, hôn quân tựa hồ không dám động nữa, ngập ngừng ngậm chút thịt lưỡi của Trần Chấp. Không còn cái lưỡi của Trần Liễm Vụ quấy rỗi, lưỡi Trần Chấp đau nhức rụt về, hôn quân nương theo đó mà xuống, khẽ khàng chạm vào môi hắn.

Trên giường cuồng hoan, nụ hôn này xa lạ đến có đôi phần ngượng ngùng, đây là nụ hôn vốn dĩ nên khởi sinh vào ngày chém Khương hậu, nụ hôn đầu tiên của bọn họ.

Yết hầu của hôn quân lăn lộn, nụ hôn có chút dồn dập, dò dẫm tách môi hắn, cùng đầu lưỡi hắn triền miên, trao nhau mật dịch. Nụ hôn mê đắm quấn quýt hồi lâu mới thôi, hôn quân mở mắt, ánh mắt dính chặt trên mắt Trần Chấp.

Hơi thở của Trần Chấp cuối cùng cũng hồi lại sau nụ hôn này, hai mắt lấy lại thần trí đối diện với hôn quân, khóe mắt lại thấy vẻ khó chịu trên mặt Trần Liễm Vụ.

Đến khi Trần Chấp bị tách banh hai chân, giữa háng bị cục thịt thứ hai nhét vào, hắn mới quay đầu nhìn Trần Liễm Vụ. Mà lúc đó hôn quân đang dịu dàng ôm Trần Chấp gọi tâm can.

Trần Liễm Vụ mím môi, cố chấp muốn nhồi đầu khấc vào miệng sò chật hẹp, mọi lời Trần Chấp ngăn cản không ngừng bị y bỏ ngoài tai, "Rất lâu sau ta mới hôn ngươi," y khựng lại rồi thầm thì nói, "Mười sáu ngày sau mới hôn."

Dẫu là hiểu rõ đạo lý nước đầy tràn ly, cầu toàn rước họa, dẫu là hạ quyết tâm không tranh đoạt hết thảy trước mặt Trần Chấp, lúc này Trần Liễm Vụ vẫn khó kiềm lòng ghen ghét.

Chẳng giống nhau, chẳng giống nhau, vừa rồi cảm thấy kẻ bên kia chẳng qua là chính mình vài tháng trước mà thôi, nhưng hiện tại hai Trần Liễm Vụ không còn là một người, y vậy mà lại hôn Trần Chấp trước mình rất lâu.

Thôi đi, Trần Chấp nghe thấy tiếng nói trong đầu mình thầm thì, hôm nay nhất định hắn sẽ không thoát nổi rồi.

"Hưm, sao bỗng nhiên chặt thế..."

Hôn quân bị kẹp đến toàn thân cứng đờ, chau mày xoa bụng Trần Chấp gọi tâm can nài nỉ, bảo hắn nới lỏng lỗ non.

Thật ra đâu phải Trần Chấp bỗng nhiên siết chặt, là Trần Liễm Vụ hung ác mà xâm nhập. May mắn mật dịch của Trần Chấp dồi dào, hai hung khí cùng ngâm trong lỗ cũng không đến mức cọ xát sinh đau.

Nhưng đối với Trần Chấp mà nói, lại như mổ bụng. Khổ ái khiến hắn ù tai hoa mắt, tâm thần tan tác chẳng còn, chẳng biết qua bao lâu, mới mơ màng hốt hoảng không thấy đau nữa, nhưng thân và tâm đều không chạm đất, ngứa ngáy tựa như ở chốn bồng lai.

"Ngươi thiên vị hắn."

Trần Chấp mơ hồ ở nơi xa xăm nghe thấy một câu như vậy, hắn muốn lắc đầu, vuốt ve dỗ dành người kia nói: "Không thiên vị..."

Trần Liễm Vụ chộp được ba chữ này từ trong cái miệng đang bận rên rỉ chảy đầy ái dịch của Trần Chấp, lạnh lùng cúi đầu hôn hắn, "Thích ai?"

Y giã vào lút cán, hôn quân cũng muốn nắc vào tận gốc, chỉ ngỡ là Trần Chấp nhất thời siết chặt nên khó bề xâm nhập, bèn rút ra nửa đoạn, chạm đến chốn nhô cao mẫn cảm của hắn, con cặc không ngừng mài xát vào nơi ấy cọ xát lấy lòng hắn.

"Thích, thích ngươi." Trần Chấp lúc này mơ màng vô định, nào hay biết gì "ai", chỉ nghĩ là chỉ có một mình Trần Liễm Vụ.

Lần này câu nói này ngay cả hôn quân cũng nghe thấy, tâm thần cùng nhau đắm say, "Tâm can..." Y cúi người hôn Trần Chấp, "Ngoan quá... Trẫm cũng thích ngươi."

"Ưm...." Trần Chấp bị hôn đến rên thành tiếng, trong lòng vẫn treo một sơi dây căng, muốn làm họa thủy dụ dỗ hôn quân, giãy giụa nâng cao gốc đùi mơn trớn y, "Bệ hạ, vẫn muốn..."

Thật ra là chẳng thể muốn thêm chút nào nữa, Trần Chấp đã bị hai của quý chơi đùa đến thần trí mờ mịt, lồn thịt sưng đỏ lật cả ra, ôm chặt lấy cặc bự trước sau nắc đẩy.

"Chẩm Nhi," Trần Liễm Vụ cũng áp sát Trần Chấp, vuốt mặt hắn muốn hắn nhìn mình, "Chẩm Nhi ngoan, ta là ai?"

Đến cả ánh mắt của Trần Chấp cũng khó tập trung nổi, đâu thể thấy rõ người, nhưng hắn vẫn há miệng, cùng mật dịch trào ra hai chữ, "Phu quân..."

Hôn quân ở trên nghe vậy, thật cảm thấy Đát Kỷ Bao Tự cũng chỉ là hạng son phấn tầm thường, Trụ Vương U Vương cũng chẳng có phúc hưởng, "Là phu quân, là phu quân... Hôm nay phu quân liền phế hoàng hậu cho ngươi làm..."

"Cho phu quân chơi đến chỗ sâu nhất được không?" Hôn quân tâm mê ý loạn ôm Trần Chấp hỏi.

"Muốn hắn ở trong hay là muốn phu quân hửm?" Trần Liễm Vụ quấn lấy Trần Chấp hỏi.

Trần Chấp mê man mộng mị nghe hết "phu quân" này rồi lại "phu quân" kia, khép mi suy tư... Phu quân cũng muốn dẫn dụ ta sao?

Vậy thì... nhấc cao gốc đùi, mơn trớn, "Phu quân... còn muốn."

Quỷ: Tầm này thì bán cả nước láng giềng...

Ngoại truyện 15 - Mục lục - Ngoại truyện 17

Nhận xét

Want some tea? 😈😈😈

Follow Quỷ để cập nhật ở đây nha :3