[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Ngoại truyện 19

 Ngoại truyện 19: Bạo dâm nhẹ, cưỡng ép phá trinh lỗ sau, tay tát mông tát le, Liễm Vụ dạy vợ, Trần Chấp cầu xin tha thứ

"Còn thích phu quân hôn hôn nữa không?" Trần Liễm Vụ nín thở khẽ hỏi Trần Chấp, giọng điệu thâm tình dịu dàng, đôi môi khép mở hôn lên vành tai hắn.

Ban đầu Trần Liễm Vụ rất dịu dàng, Trần Chấp an tâm dựa vào người y, để ngón tay y cắm vào hậu huyệt, đầu khấc cọ xát giữa hai cái lỗ. Thân thể Trần Liễm Vụ rất nóng, hoàn toàn bao bọc lấy Trần Chấp. Trần Chấp cảm thấy cái cảm giác lạnh lẽo thỉnh thoảng lại xuất hiện khi ngủ ban nãy cũng biến mất, toàn thân ấm áp, cơn buồn ngủ lại tiếp tục dâng lên trong đầu, càng lúc càng chìm sâu vào lòng Trần Liễm Vụ.

"Ta vào nhé?"

Giọng Trần Chấp nghe như sắp thiếp đi, "Ừ."

......

Trần Liễm Vụ vừa chơi vào, đã chơi đến mức Trần Chấp mở to mắt, ánh mắt hắn vẫn chưa thoát khỏi cơn mơ, mông lung nhìn thẳng, nhưng nước mắt đã chảy ra.

Hoàn toàn do bản năng đau đớn mà ra. Trần Liễm Vụ cương cứng lâu như vậy đã trướng đến độ to bằng cổ tay nữ nhi, cứ thế mà dập vào từ cửa huyệt non.

"Không thể vào như vậy..." Cổ họng Trần Chấp nghẹn lại, nhíu chặt mày nói, vừa nói vừa nắm lấy cánh tay y.

Một tiếng vang giòn giã, bàn tay Trần Liễm Vụ đánh vào bờ mông trần trụi của Trần Chấp, "Ngươi cứ ngủ đi."

Trần Liễm Vụ vừa thản nhiên nói vậy, vừa tiếp tục đút của quý vào lỗ sau.

Nơi đó thật sự rất non mềm, tựa như ma sát giữa hung khí cứng rắn và vách hang cũng có thể mài nát hậu huyệt của Trần Chấp.

Nhưng Trần Chấp lại cảm thấy trên mông mình càng đau hơn, dù sao trên giường dẫu có giằng co chơi đùa thế nào, cũng không có đánh chỗ đó...

Hắn rốt cuộc là...

"Thả lỏng chút, đừng kẹp, rút ra không được." Trần Liễm Vụ dường như cố ý không nể nang gì, vừa ôm Trần Chấp vừa ghé vào lỗ tai hắn bảo hắn thả lỏng, bàn tay xoa xoa cái mông vừa bị đánh của hắn thúc giục.

Nếu có sức lực Trần Chấp đã sớm nổi giận, khởi nghĩa ở trên giường luôn rồi. Nhưng hắn không có sức lực, bị giấc ngủ kiềm chế hồi lâu, bây giờ ngay cả nắm tay cũng không nổi, cả người nhũn ra.

Thế là Trần Liễm Vụ liền nắm lấy thịt mông Trần Chấp rút con cặc bự ra, rồi lại đâm vào, cứ như vậy ra vào từng chút một đụ cái hậu huyệt non nớt chật hẹp của hắn.

Trong lúc đó, chỉ cần Trần Chấp giãy giụa ngăn cản, Trần Liễm Vụ liền giơ tay lên đánh, đánh vào thịt mông phía sau, tát vào hột le phía trước.

Trần Chấp rất ít khi ở vào thế yếu như vậy trên giường, ý hắn là vừa không chiếm ưu... cũng không chiếm lý.

Thật sự là cầu được ước thấy, hắn nói muốn bị chơi cửa sau, bây giờ quả thật đúng là như thế.

Lúc đầu cảm thấy thuần túy đau đớn, nhưng sau đó trong đau đớn lại lẫn vào một chút sung sướng, dần dần cơn sướng càng dâng lên. Nhưng vẫn đau, mồ hôi Trần Chấp túa ra làm ướt tóc mai.

Cứ như vậy trắc trở một lúc, cắn răng chịu đựng cái vật quá to quá cứng so với lỗ thịt phía sau mà lên tới đỉnh. Lúc cao trào, hột le phía trước còn vừa đau vừa sướng đến run rẩy, mà phía sau mông thì in đầy những vết bàn tay đỏ ửng sưng tấy, chồng chất lên nhau, có vết véo, cũng có vết tát...

Nhưng Trần Liễm Vụ không có ý dừng lại, con cặc cứng như sắt không biết mệt mỏi của y vẫn đang khai thiên lập địa trong lỗ thịt tối tăm, không biết mệt mỏi mà cướp đoạt, vắt kiệt đến giọt cuối cùng.

"Không muốn nữa..." Trần Chấp không phát ra được tiếng gì nữa, cực kỳ yếu ớt đứt quãng nói từng chữ, muốn kéo tay áo Trần Liễm Vụ.

Trần Liễm Vụ không thèm để ý đến lời hắn, kéo tay Trần Chấp đang loạn cào cấu vào trong lòng bàn tay mình nắm chặt, vẫn ấn eo hắn mà nắc.

Trần Chấp nhận thua, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, trong lời cầu xin tha thứ còn xen lẫn những lời ngon ngọt, từng câu từng chữ đều mang giọng điệu run rẩy thoát lực.

"Phu quân, đừng mà... đau quá."

"Vụ Nhi thương ta, bên trong sưng lên hết rồi..."

"...Ta liếm cho ngươi bắn có được không?"

Trần Chấp vừa nói vừa quờ quạng lấy Trần Liễm Vụ, bất kể là y phục hay da thịt, nói chung là cứ kéo lấy để cầu xin.

Không biết qua bao lâu, ngay lúc Trần Chấp mơ hồ nghĩ - thân là nam nhi há có thể thật sự khóc ra trong chuyện giường chiếu - thì Trần Liễm Vụ ấn chặt thân thể đang ngọ nguậy cào cấu của hắn, giữ rịt trong lòng, y khẽ hỏi bên tai Trần Chấp: "Địt nát chưa?"

Giọng nói trầm thấp lắng sâu vào lòng, tim Trần Chấp không tự chủ được mà khẽ run lên.

Gật đầu, khẽ gật đầu một cái.

Giường chiếu im lặng lại rung động, Trần Liễm Vụ lại bắt đầu ôm Trần Chấp lắc lư, thúc cái cục thịt tím gộc đáng sợ vào lỗ thịt chật hẹp tìm kiếm.

"Địt nát rồi hửm?" Âm cuối cùng khẽ cong lên, nhẹ nhàng phiêu phiêu, vốn là giọng điệu trầm thấp lại chuyển thành chất vấn, ẩn chứa ý xấu.

Đâu chỉ thế thôi, Trần Chấp cảm thấy vách trong của mình sắp bị căng nứt ra, ruột gan sắp lộn tùng phèo luôn rồi.

Trần Chấp nhắm mắt lại, "...Địt nát rồi." Ba từ này thốt ra run rẩy cực kỳ.

Một cái tát nữa lại hạ xuống mông Trần Chấp, vết đỏ chồng lên vết đỏ.

Trần Chấp khẽ rên một tiếng, khó chịu vô cùng.

"Mỗi lần ta đánh Chẩm Nhi, cái miệng nhỏ phía sau của Chẩm Nhi mút chặt lắm." Trần Liễm Vụ ghé sát tai Trần Chấp, khẽ nói với hắn bí mật này.

Thân thể Trần Chấp bị y ôm lấy mà nắc, thoát lực đong đưa. Trần Chấp cảm nhận được Trần Liễm Vụ sắp bắn.

Lần này không bị đánh nữa, Trần Chấp chủ động kẹp chặt lại, mút mát cái lỗ thịt sưng đau tê dại, muốn đưa nghiệt căn này lên đỉnh.

"Chẩm Nhi mang bầu mà còn dám quyến rũ phu quân, có phải đạo không?" Giọng Trần Liễm Vụ đã mê loạn, khàn đục đến mức khiến người ta nghe vào mà tê dại.

Trần Chấp vừa kẹp chặt mút mát của quý của y vừa khẽ lắc đầu.

Trần Liễm Vụ nhéo ngón tay nâng mặt Trần Chấp lên, "Xin lỗi phu quân nhanh, nói sau này không bao giờ dùng cái lồn nhỏ quyến rũ phu quân nữa."

Bị người chế trụ, Trần Chấp thuận theo.

Vừa học theo vừa đưa tay xuống vuốt ve thân cặc Trần Liễm Vụ đang lộ ra ngoài lỗ thịt.

Thực ra Trần Liễm Vụ vẫn luôn có chừng mực, chưa bao giờ đâm vào hết, chỉ là cái lỗ non mới phá trinh của Trần Chấp quá nhỏ, chỉ với độ lớn của y thôi cũng đã không chịu nổi rồi.

Trần Liễm Vụ bị Trần Chấp vuốt ve đến mức muốn bắn, rút của quý ra khỏi cái huyệt non nớt đang quấn chặt bú sâu kia, nắm lấy tay Trần Chấp lên xuống gấp gáp mấy cái, rồi chống vào khe mông hắn mà phụt tinh.

Từng dòng tinh dịch trắng đục đặc sánh bắn lên khe mông và hai cánh mông Trần Chấp, vương vãi trên những vết tay đỏ ửng chồng chất, khiến người hoa mắt.

"Còn thích phu quân hôn hôn nữa không?" Trần Liễm Vụ nín thở khẽ hỏi Trần Chấp, giọng điệu thâm tình dịu dàng, đôi môi khép mở hôn lên vành tai hắn.

Bàn tay y đang ôm lấy cái mông sưng nóng của Trần Chấp xoa xoa, Trần Chấp nghiêng đầu đi, không còn mặt mũi nào nhìn người khác nữa.

Trần Liễm Vụ đuổi theo, sống mũi chạm vào chóp mũi Trần Chấp, đôi mắt ướm hỏi Trần Chấp. Trần Chấp gật đầu.

"Hôn hôn tâm can của ta." Trần Liễm Vụ vừa nói, vừa áp lên một nụ hôn.

Ngoại truyện 18 - Mục lục - Ngoại truyện 20


Nhận xét

Want some tea? 😈😈😈

Follow Quỷ để cập nhật ở đây nha :3