Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2025

[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Ngoại truyện 35

  Ngoại truyện 35: Hai quân vương vung tay về huyện Nghi ẩn mình, nhà tiều phu nghèo khó trong mật thêm dầu, tình thú dâng cao liếm nuốt hoan ái "Không ăn đậu phụ đâu," Trần Chấp vừa tách môi răng cùng người kia, giọng nói thầm thì lười biếng, "Năm xưa theo Thôi Phủ ăn đậu phụ đến ói cả ra, không ăn thứ nghèo nàn ấy nữa đâu." Ở một nông cư yên tĩnh bên ngoài thành quách huyện Nghi, lúc này tuyết trắng phủ kín, tuyết mùa đông vẫn rơi lất phất. Trần Chấp đứng dưới mái hiên, tựa trước cửa, áo lông buộc đai nhẹ. Nơi ở này mái tranh cỏ úa, quá nhỏ lại quá đơn sơ cũ kỹ, mọi thứ đều không tương xứng với thần thái của Trần Chấp. Song nét mặt người lại ung dung tự tại, sự thong dong ẩn dật né đời này khiến mọi thứ dưới trận tuyết lớn đều trở nên tự nhiên hài hòa. Trần Chấp đang chờ đợi, chờ Trần Liễm Vụ từ trên núi đốn củi trở về. Trong Hoàng cung, Trữ quân mười bốn tuổi giám quốc, Thôi Tướng phụ chính. Quẳng gánh sang một bên, Trần Chấp cùng Trần Liễm Vụ chạy về quê nhà sốn...

[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Ngoại truyện 34

Ngoại truyện 34: "Từ bụng ai chui ra thì theo vai vế người đó, hôm nay người phải gọi ta một tiếng bà cụ nội" Vào năm bảy tuổi, nó đã nhìn thấu bí mật lớn nhất trong toàn bộ hoàng cung, thậm chí là thiên hạ: "Hôm nay trong phòng không có người ngoài, người phải gọi ta một tiếng Bà cụ nội." Lễ nghi hoàng gia vô cùng rườm rà, nhưng Trần Chấp và Trần Liễm Vụ luôn ngăn cản những quy tắc dư thừa đó cho con gái, bọn họ chỉ có một mụn con gái, không cần bày ra những kiểu cung kính cha con quân thần. Vì vậy khi Trần Lâm Giản bốn tuổi, có thể ngồi cùng cha và phụ hoàng ở yến tiệc trong cung, song vẫn được hoàng đế trên ngai vàng cuốn vào tay áo ôm vào lòng. Năm nay Nhạc viện trong cung thu nhận được một cầm sư cực kỳ giỏi, lúc này đàn tranh được bày ngay ngắn ở chính giữa yến tiệc, một khúc độc tấu vang lên. Trần Lâm Giản ở trên nhìn đến ngây người. "Lau nước miếng đi." Trần Liễm Vụ đang cùng Trần Chấp thưởng rượu với quần thần, uống rượu cũng không quên liếc nhìn ...

[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Ngoại truyện 33

  Ngoại truyện 33: Ký sự cai sữa của Liễm Vụ "Nhưng Vụ Nhi có nương tử mà." Trần Liễm Vụ hé môi, cười lộ cả răng nhìn hắn. Đêm đó, khi Trần Chấp giật mình tỉnh giấc, Trần Liễm Vụ đang cố trèo lên long sàng. Trần Chấp quay đầu nhìn dưới khuỷu tay mình, chỉ còn lại một chỗ lõm nhỏ, đứa bé đã không còn ở đó. "Trần Lâm Giản đâu rồi?" Trần Chấp hỏi y. "Bế về rồi, đây không phải chỗ con bé nên ngủ." "Đây cũng không phải chỗ ngươi nên ngủ." Cánh tay dài của Trần Chấp đẩy y, nhìn như chỉ đẩy nhẹ một cái, nhưng Trần Liễm Vụ lại lăn xuống giường. "Ta đã nói rồi, tuần này ngủ giường riêng." Trần Liễm Vụ vốn dĩ có thể giữ vững cơ thể, nhưng hoàn toàn mặc kệ, để mặc hắn đẩy ngã ngồi bệt xuống đất, hai chân dài tùy ý chống trên sàn, vị Thiên tử cửu ngũ chí tôn bắt đầu làm nũng ngay tbên cạnh giường. "Hoặc là về phòng ngủ đi, hoặc là ở đây quỳ cho đàng hoàng..." Lời của Trần Chấp còn chưa dứt, Trần Liễm Vụ đã khép hai chân lại chống người qu...

[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Ngoại truyện 32

Ngoại truyện 32: Hóa ra phụ hoàng của ta còn chưa cai sữa Trần Chấp khựng lại, đặt tấu chương xuống, nhướng mày nhìn con gái, "... Ai dạy con vậy? Ai nói con tên Ngốc Ngốc?" "Phụ hoàng, phụ hoàng lúc nào cũng gọi con như vậy," Trần Lâm Giản nhìn cha mình, rồi giơ ngón tay chỉ vào chính mình, làm động tác cho hắn xem, "Ngốc Ngốc." Ngày hôm đó Thôi Hoài Cảnh từ trong cung ra về, nằm liệt giường ba ngày. Hiện giờ việc bệ hạ muốn lập trữ quân là nữ khiến cả triều gấp gáp như lửa đốt, vừa thấy thừa tướng đứng đầu ngọn sóng lại ngã bệnh, liền lũ lượt kéo đến cửa phủ nhà họ Thôi đứng chờ, nhưng bất luận thăm dò thế nào cũng không dò hỏi được chút tin tức gì, cũng không biết là bệnh thật hay giả bệnh. "Hình như không có bệnh gì... Nhưng lão gia cứ nằm trong phòng ba ngày, không dậy cũng không ra ngoài," Đối với bất kỳ ai hỏi thăm, Thôi Hộc đều kín miệng không nói, chỉ khi đối mặt với hai vị quân chủ mới thận trọng nói ra sự thật, "Thần thấy hình như...

[EDIT] TRỞ THÀNH SỦNG PHI - Ngoại truyện 31

  Ngoại truyện 31:   Thái Tổ Gia tự lộ thân phận, trước mặt Thôi Tướng Thiên tử điểm chỉ "Hoài Cảnh, nhà họ Thôi cũng là gia tộc phất lên từ chốn chợ búa bình dân. Thôi Phủ năm xưa nghèo đến mức đi bán đậu phụ ở cửa nhà, vừa nhìn đã chọn trúng Trần Chấp nghèo đến mức chỉ có thể ăn đậu phụ, chẳng những cho không người bốn miếng lớn, còn theo người mà đi làm phản. Trần Chấp lúc ấy mưu đồ thiên hạ, là vì cơ nghiệp nghìn thu của con cháu, còn Thôi Phủ bốn mươi tuổi không lấy vợ, lại một lòng chỉ cầu giang sơn thái bình." Ngày nọ thoáng gặp mặt Trần Quân đương là tân sủng, liền được chọn làm người kể chuyện xưa. Một đoạn cơ duyên hiếm có bậc ấy, nay nghĩ lại đã là chuyện năm kia rồi. Từ sau đó, bởi long sủng của Trần Quân ngày càng thịnh, Thôi Hoài Cảnh cũng từng lấy danh kể chuyện xưa mà nhiều lần bước vào tẩm điện của Thiên tử nọ. Chuyến viếng thăm hôm nay cũng xem như nhẹ xe quen đường. Song khi bước vào điện, Thôi Hoài Cảnh lại cảm thấy có gì đó khác biệt so với mọi khi. Xạ hư...

Want some tea? 😈😈😈

Follow Quỷ để cập nhật ở đây nha :3